Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2019

Bé gái 3 tuổi ung thư, mồ côi mẹ đeo cặp sách đi quanh bệnh viện mỗi ngày vì muốn được đến trường

Bé gái 3 tuổi ung thư, mồ côi mẹ đeo cặp sách đi quanh bệnh viện mỗi ngày vì muốn được đến trường https://ift.tt/36nJFg0

“Từ khi được cho cái cặp, nó ngày nào cũng đòi đeo đi học, lang thang mấy vòng ngoài sảnh rồi nó lại về, nó thích đi học lắm”, ông Hiền tâm sự.

Những ngày qua, nhiều người thân của các bệnh nhi tại khoa Nhi, Bệnh viện K cơ sở Tân Triều, Hà Nội không còn xa lạ với hình ảnh nhỏ nhắn của bé Nguyễn Thị Thanh Thảo (3 tuổi, thôn Mỹ Sơn, xã Cự Nẫm, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình). Câu chuyện của em được chia sẻ trên báo Dân Trí đã lấy đi nước mắt của biết bao người.

Sở dĩ ai cũng biết tới bé Thảo bởi vì em có một hoàn cảnh quá đáng thương. Những năm qua, biết bao biến cố xảy đến với gia đình em, nỗi đau này nối tiếp nỗi đau kia, khó khăn chồng chất.

Khi sinh Thảo mới được 3 tháng thì mẹ em có dấu hiệu đau đầu, chóng mặt và buồn nôn liên tục. Đến bệnh viện khám thì bác sĩ cho biết chị bị khối u não nên phải điều trị gấp.

Thương con còn quá nhỏ nhưng vì căn bệnh hiểm nghèo, chị phải gửi lại con cho ông bà chăm để vào điều trị ở bệnh viện Đồng Hới, (Quảng Bình), sau đó chuyển ra bệnh viện Bạch Mai. Tuy vậy, chị chỉ cầm cự được 5 tháng thì ra đi mãi mãi.

Nhớ lại giây phút con dâu mất, đôi mắt ông Hiền đỏ hoe, giọng nghẹn lại: “Khi đó tôi bế cháu thế này, mẹ nó quay ra nhìn một cái rồi cứ thế là đi thôi chứ không nói được câu gì cả”, theo Dân Trí.

[caption id="attachment_1263541" align="alignnone" width="640"] Ông nội không cầm được nước mắt, nhớ lại ngày con dâu qua đời (ảnh: Dân Trí).[/caption]

Mẹ ra đi, Thảo mất hẳn đôi dòng sữa. Những tưởng bấy nhiêu đó đã đủ thiệt thòi đối với cô bé 8 tháng tuổi. Ấy vậy mà liền sau đó bố của em vì không chịu đựng được nỗi đau đớn mất vợ nên cũng rơi vào trạng thái trầm cảm, trở nên đờ đẫn. Thảo chỉ còn biết dựa vào ông bà nội nghèo, nay ốm mai đau.

Tin dữ một lần nữa lại ập xuống khi không lâu sau bé Thảo được chẩn đoán căn bệnh ung thư tủy đã di căn. Căn bệnh như án tử treo lơ lửng trên đầu cô bé đáng thương trong sự bất lực của ông bà nghèo.

Dù còn một tia hi vọng, ông Hiền vẫn quyết cứu sống đứa cháu bé bỏng tội nghiệp. Vậy là, gặt cả cánh đồng lúa non, bán được vài triệu đồng, ông Hiền vội vã đưa cháu ra Hà Nội để nhập viện.

[caption id="attachment_1263543" align="alignnone" width="640"] Bé Thảo chỉ khóc khi bác sĩ lấy ven đặt kim truyền (ảnh: Dân Trí).[/caption]

Hành trang đi viện của Thảo chỉ là mấy bộ quần áo cũ. Ngày Trung thu trên viện, em được tặng một bộ váy hồng xinh xắn nên vui lắm, cứ đòi ông mặc đi mặc lại suốt. Nhìn cháu vui, ông lại quay đi gạt nước mắt. Ông đã cố hết sức rồi, ông chỉ vay mượn được tiền để cháu vào hóa chất lần này thôi. Các khoản tiền vay mượn, bán trâu, bán gạo đều đã cạn cả rồi...

“Tiền vay mượn ở quê mang đi cũng hết, giờ mọi kinh phí sinh hoạt, điều trị đều dựa vào tiền tài trợ của các nhà hảo tâm và mọi người đến thăm. Tôi hiện cũng có tuổi rồi, nhưng vì là phận ông nhiều khi mệt nhưng vì là cháu của mình thì mình phải chăm sóc. Ở đây mọi người cũng giúp đỡ tôi rất nhiều. Con bé mới tí tuổi mà phải chịu nhiều đau đớn của bệnh tật giằng xéo, tôi thấy đau xót lắm”, ông Hiền chia sẻ trên Saostar.

[caption id="attachment_1263559" align="alignnone" width="700"] Những ngày tháng qua ông Hiền luôn bên cạnh chăm sóc cho cháu gái (ảnh: Saostar).[/caption]

Trải qua 2 đợt xạ trị ung thư, hiện tình trạng sức khoẻ của Thảo cũng khá hơn. Ngày nào cũng thế, Thảo nũng nịu đòi ông cho đeo chiếc cặp sách màu hồng mới được các nhà hảo tâm tặng rồi nói “con đi học đây” sau đó đi lon ton quanh phòng bệnh.

“Giờ cháu đi lại, cười nói được rồi, các bác sĩ bảo bệnh của cháu có hy vọng. Nhưng hy vọng kéo dài thời gian hay điều trị bệnh thì tôi cũng không biết. Từ khi được các nhà hảo tâm từ thiện cho cái cặp, nó ngày nào cũng đòi đeo đi học, lang thang mấy vòng ngoài sảnh rồi nó lại về, nó thích đi học lắm”, ông Hiền tâm sự.

Tuổi cao, sức khoẻ cũng yếu đi nhiều, ông Hiền không còn mong gì ngoài việc cháu gái được khoẻ mạnh để sớm trở về quê đi học như các bạn khác.

“Tôi mong cháu nó khoẻ lại để được đi học như mong ước của nó. Nó thích đi học lắm. Khi nó khoẻ tôi sẽ đưa nó đi học. Thương nó một mình, bố thì không còn bình thường, mẹ thì lại mất rồi, sau lỡ tôi có không còn trên cõi đời này nữa không biết cháu sẽ ra sao”, ông Hiền nghẹn lại.

[caption id="attachment_1263569" align="alignnone" width="700"] Được tặng chiếc cặp mới bé Thảo rất thích (ảnh: Saostar).[/caption]

Đeo chiếc cặp sách nhỏ xíu màu hồng đi lon ton ngoài hành lang phòng bệnh, mỗi khi có ai hỏi đi đâu bé liền đáp “con đi học”. Khi đôi chân đã mỏi, Thảo đi về chỗ ông rồi nũng nịu “con đi học về rồi”.

Thảo còn quá nhỏ để hiểu hết căn bệnh mình đang mang trong người và nỗi đau khi bố trầm cảm, mẹ qua đời vì bạo bệnh. Trong đầu cô bé có ước muốn được cắp sách đến trường như những đứa trẻ khác. Cầu mong bé Thảo sẽ chiến thắng bệnh tật để được đến trường, vui chơi cùng các bạn đồng trang lứa.

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:

 Ông Nguyễn Thanh Hiền

Địa chỉ: Thôn Mỹ Sơn, xã Cự Nẫm, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình

Số ĐT: 0976208750

Video xem thêm: Cô dâu qua đời vì ung thư, chú rể biến đám tang thành đám cưới

[videoplayer link="https://video3.dkn.tv/co-dau-qua-doi-vi-ung-thu-chu-re-bien-dam-tang-thanh-dam-cuoi_d41f7eb17.html"]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét