Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2020

Nhiều người Hồng Kông bán tài sản và lên kế hoạch chuyển ra nước ngoài

Nhiều người Hồng Kông bán tài sản và lên kế hoạch chuyển ra nước ngoài https://ift.tt/2MbRCfk

Khi quốc hội Trung Quốc phê chuẩn luật an ninh mới đối với Hồng Kông, nhiều người dân xứ Cảng Thơm đã bán tài sản, bán cổ phiếu và lên kế hoạch chuyển ra nước ngoài sinh sống.

Số lượng gõ từ "di cư" trên Google ở Hương Cảng đã tăng gấp mười lần trong vài giờ sau khi tin tức về việc Bắc Kinh sẽ áp luật an ninh quốc gia mới cho Hồng Kông xuất hiện.

Luật an ninh mới sẽ cấm các hành vi và hoạt động ly khai, lật đổ, khủng bố và can thiệp nước ngoài ở Hồng Kông. Luật cũng có thể cho phép các cơ quan an ninh và tình báo Trung Quốc thiết lập cơ sở trong thành phố.

Theo tờ The Guardian, nhiều người Hồng Kông nói rằng họ bị sốc, tràn ngập sự tức giận và sự bất lực khi các quyền tự do của họ bị xói mòn. Nhiều người cũng nói rằng họ hoan nghênh tuyên bố của chính phủ Hoa Kỳ về việc “Hồng Kông không còn đủ độc lập” để được hưởng ưu đãi đặc biệt từ Mỹ.

Vào hôm 29/5, trong cuộc họp báo tại Nhà Trắng, Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump cho biết ông đang chỉ đạo chính phủ của ông loại bỏ những đãi ngộ đặc biệt dành cho Hồng Kông. “Chúng tôi sẽ hành động để thu hồi những chính sách đối xử ưu đãi cho Hồng Kông”, ông Trump nói.

Chia sẻ với tờ The Guardian, Elsa Li, 48 tuổi, giám đốc tiếp thị, có một đứa con cho biết, ngay khi tin tức về việc Bắc Kinh sẽ áp luật an ninh quốc gia mới đối với Hồng Kông xuất hiện, bà đã chuyển đổi phần lớn tiền tiết kiệm của gia đình thành đô la Mỹ, bán cổ phiếu Hồng Kông và Trung Quốc để mua cổ phiếu Mỹ. Bà cũng ngay lập tức điền vào các mẫu đơn để xin di cư.

"Tôi cảm thấy chán nản. Động thái của Mỹ cũng không thay đổi được thực tế về phán quyết dành cho Hồng Kông. Nhưng dù sao kể từ khi phán quyết dành cho chúng tôi ra đời, chúng tôi hy vọng Trung Quốc đại lục sẽ bị ảnh hưởng bởi sự sụp đổ của chúng tôi", bà nói.

Scott Salandy-Defour, người có công ty tại Hồng Kông, cho biết ông đã cân nhắc việc rời khỏi Hồng Kông từ trước và luật an ninh mới mà Bắc Kinh dành cho Hương Cảng sẽ là động lực để ông rời bỏ thành phố.

"Tôi không thấy có gì tốt hơn từ đây", RTHK dẫn lời ông Scott cho biết.

"Mọi người trở nên lo lắng, và nghĩ rằng nơi này có thể không an toàn nữa, tiền của họ có thể không an toàn như trước đây và họ sẽ nghĩ về việc đi nơi khác", RTHK dẫn lời ông William Reinsch, cố vấn cấp cao thuộc Trung tâm Nghiên cứu chiến lược và quốc tế (CSIS) ở Washington cho biết.

"Nó gửi một tín hiệu rằng Hồng Kông không còn là nơi an toàn và đáng tin cậy để gửi tiền hoặc để làm kinh doanh", ông Reinsch chia sẻ.

Alan, một kiến ​​trúc sư khoảng 30 tuổi, cho biết tuyên bố của chính phủ Hoa Kỳ về việc “Hồng Kông không còn đủ độc lập” để được hưởng ưu đãi đặc biệt từ Mỹ là một "hướng đi đúng".

"Nếu điều này giết chết Trung Quốc, chúng tôi hạnh phúc khi chết cùng nhau. Nếu chúng tôi không có lối thoát, chúng tôi có thể cùng chết với Trung Quốc", anh nói với tờ The Guardian.

"Phải mất 20 năm, mọi người mới nhận ra rằng chúng ta không thể ở bên Trung Quốc. Càng sớm ly hôn càng tốt", anh chia sẻ.

Điểm tin thế giới chiều 31/5: Anh sẽ có trách nhiệm với Hồng Kông

Điểm tin thế giới chiều 31/5: Anh sẽ có trách nhiệm với Hồng Kông https://ift.tt/36Mox3y

Mục Điểm tin thế giới chiều Chủ nhật (31/5) của Đại Kỷ Nguyên xin gửi tới bạn đọc những tin sau:

Anh sẽ có trách nhiệm với Hồng Kông

Anh - một bên trong tuyên bố chung Trung-Anh - cho biết nước này sẽ giữ vững trách nhiệm đối với Hồng Kông, Ngoại trưởng Anh Dominic Raab cho biết hôm Chủ nhật (31/5), khi nhắc lại đề nghị của London về việc mở rộng quyền thị thực cho người dân Hồng Kông trong bối cảnh Trung Quốc đẩy mạnh việc áp dụng luật an ninh mới tại thuộc địa cũ, theo Reuters.

“Nếu Trung Quốc kiên quyết áp dụng luật an ninh quốc gia mới này ... chúng tôi sẽ trao cho những người giữ hộ chiếu BNO (hộ chiếu hải ngoại Anh) quyền đến Vương quốc Anh”, ông Raab nói với tờ BBC.

“Chúng tôi sẽ không nhắm mắt làm ngơ, chúng tôi sẽ không rời mắt khỏi trách nhiệm của mình đối với người dân Hồng Kông”.

Úc áp sát việc không ghi nhận ca nhiễm mới COVID-19 

Victoria là bang duy nhất ở Úc ghi nhận các ca nhiễm Covid-19 mới vào cuối tuần, tiến gần hơn đến trạng thái không ghi nhận thêm ca nhiễm mới nào trên toàn nước Úc, theo AAP.

11 ca mới được ghi nhận tại Victoria hôm thứ Bảy (30/5) đưa tổng số ca nhiễm trên toàn quốc lên tới 7.185.

Con số ca nhiễm ở mức thấp dẫn tới hiện tượng tại một số thành phố thủ phủ, hàng trăm người đã xuống đường biểu tình và tuyên bố rằng đại dịch Covid-19 là một “trò lừa đảo”.

Hoạt động sản xuất tại Trung Quốc vẫn khá chậm chạp khi virus tấn công lĩnh vực xuất khẩu

Hoạt động sản xuất tại Trung Quốc đã mở rộng vào tháng 5 nhưng với tốc độ khá chậm chạp trong tháng thứ hai liên tiếp khi đại dịch Covid-19 đè nặng lên nền kinh tế toàn cầu, theo AP.

Chỉ số sức mua nhà quản lý hàng tháng công bố hôm Chủ nhật (31/5) đã trượt xuống mức 50,6, giảm từ 50,8 trong tháng Tư. Chỉ số trên 50 có nghĩa là sản xuất đang có tiến triển.

Chỉ số chỉ ra rằng sức sản xuất đã có dấu hiệu phục hồi trong tháng Năm, tuy chậm hơn so với tháng trước, theo Zhao Qinghe, một chuyên viên thống kê cao cấp tại Cục Thống kê Quốc gia Trung Quốc cho biết. Chỉ số này đã ở mức thấp kỷ lục 35,7 hồi tháng 2, khi nhiều nhà máy đóng cửa vào lúc đỉnh điểm giai đoạn dịch bùng phát ở Trung Quốc.

Anh muốn ủng hộ Đài Loan chống lại sự xâm lược của Bắc Kinh

Tờ Sunday Express được biết bộ trưởng các ban ngành ở Anh đang tìm cách hỗ trợ Đài Loan nhiều hơn, thậm chí có thể thách thức Bắc Kinh và chính thức công nhận Đài Loan là một quốc gia độc lập trong vòng 5 năm tới. Khi trách nhiệm của Trung Quốc trong dịch Covid-19 ngày càng được phanh phui, sự bất bình ngày càng gia tăng hơn đối với cách chính quyền này đối xử với Hồng Kông và hiện đang đe dọa Đài Loan. Một nguồn tin nói với tờ Sunday Express rằng “đừng ngạc nhiên nếu rốt cục chúng tôi sẽ công nhận Đài Loan và tham gia cùng những nước khác bảo vệ hòn đảo này bằng biện pháp quân sự”.

Hiện tại, do vấp phải sự phản đối từ Trung Quốc, Đài Loan không được chính thức công nhận và chỉ có một đại sứ quán không chính thức ở Anh.

Nhưng một nguồn tin cho biết: “Tình trạng này có thể thay đổi nếu Trung Quốc tiếp tục với quỹ đạo hiện tại”.

Khám nghiệm tử thi: George Floyd đã không chết do chấn thương hoặc do bị siết cổ

Kết quả khám nghiệm tử thi sơ bộ của Cơ quan kiểm tra y tế quận Hennepin cho thấy George Floyd, nạn nhân da đen tử vong hôm thứ hai (25/5) tại thành phố Minneapolis sau khi bị một sĩ quan cảnh sát trên Chauvin quỳ đè lên cổ trong gần chín phút, không phải chết vì bị siết cổ hoặc thiếu oxy, theo nội dung đơn khiếu nại sĩ quan Chauvin của Tòa án Quận Hennepin, bang Minnesota.

Báo cáo khám nghiệm tử thi được trích dẫn trong đơn khiếu nại cho thấy Floyd đã chết do sự kết hợp của bệnh tim và “chất gây say tiềm năng trong cơ thể anh [VD: thuốc phiện]”, đã bị làm trầm trọng thêm bởi hành vi khống chế mạnh tay của các sĩ quan cảnh sát, bao gồm việc sĩ quan Chauvin áp đầu gối vào vùng cổ và vùng đầu của Floyd trong một khoảng thời gian dài.

Trung Quốc lợi dụng Covid-19 để đánh lạc hướng dư luận khỏi vấn đề Hồng Kông

Trung Quốc lợi dụng Covid-19 để đánh lạc hướng dư luận khỏi vấn đề Hồng Kông https://ift.tt/3cegfTe

Phái đoàn Hoa Kỳ tại Liên Hợp Quốc cáo buộc Trung Quốc "lợi dụng COVID-19" để đánh lạc hướng quốc tế về vấn đề Hồng Kông khi căng thẳng đang sôi sục trước việc Trung Quốc đơn phương áp đặt luật an ninh quốc gia đối với khu tự trị này.

Luật an ninh quốc gia mới vừa được quốc hội Trung Quốc thông qua, nhắm mục tiêu chống ly khai, lật đổ và can thiệp nước ngoài tại Hồng Kông.

Trong một tuyên bố hôm thứ Tư (27-5), Mỹ đã gọi các hành động gây hấn của Trung Quốc là vấn đề an ninh toàn cầu và kêu gọi một cuộc họp trực tuyến của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc.

"Hoa Kỳ quan tâm sâu sắc đến các hành động của chính phủ Trung Quốc về cơ bản làm suy yếu mức độ tự trị và tự do cao của Hồng Kông", phái đoàn Mỹ nói trong một tuyên bố. "Đây là vấn đề quan tâm toàn cầu cấp bách liên quan đến hòa bình và an ninh quốc tế và yêu cầu sự lưu ý ngay lập tức của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc".

Hồng Kông đã nằm dưới sự kiểm soát của thực dân Anh trong hơn 150 năm. Vương quốc Anh đã ký một hiệp ước song phương có đăng ký lên Liên Hợp Quốc gọi là Tuyên bố chung Trung-Anh năm 1984, hứa hẹn sẽ duy trì các quyền tự do nhất định ở Hồng Kông khi trao trả cho Trung Quốc. Hiệp ước cũng hứa sẽ duy trì "một quốc gia, hai chế độ", đảm bảo cho Hồng Kông có quyền tự chủ cao.

Phái đoàn Hoa Kỳ cho biết Trung Quốc "không hành xử như một quốc gia thành viên LHQ có trách nhiệm" và nói rằng hành động của họ "đe dọa các thể chế dân chủ và tự do dân sự của Hồng Kông."

Phái đoàn Hoa Kỳ đã đăng một loạt các Tweet cho biết Trung Quốc đang lợi dụng lúc thế giới đang bận tâm với sự lây lan của corona virus mới để làm xói mòn hơn nữa các quyền tự do của Hồng Kông.

"Đảng cộng sản Trung Quốc tin rằng họ có thể lợi dụng COVID-19 để đánh lạc hướng khỏi cuộc tấn công của họ vào Hồng Kông và người dân Hồng Kông. Điều này, cùng với việc che đậy dịch bệnh và xử lý sai lầm, vi phạm nhân quyền và các hành động phi pháp ở Biển Đông, không phải là cách cư xử của một thành viên Liên Hiệp Quốc có trách nhiệm", phái đoàn Hoa Kỳ tại Liên Hợp Quốc nói.
"Chúng tôi kêu gọi Trung Quốc ngừng đe dọa tính minh bạch và trách nhiệm quốc tế, chấm dứt những lời hứa suông và ngay lập tức đảo ngược tiến trình và tôn trọng Tuyên bố chung Trung-Anh", phái đoàn Hoa Kỳ bổ sung.

Phái đoàn Trung Quốc tại Liên Hợp Quốc đã từ chối yêu cầu của Hoa Kỳ về triệu tập cuộc họp của Hội đồng Bảo an, gọi Hoa Kỳ là "kẻ gây rắc rối cho thế giới".

"Trung Quốc từ chối một cách có căn cứ yêu cầu vô căn cứ của Mỹ về một cuộc họp của Hội đồng Bảo an", Trung Quốc đáp trả trong một loạt các tweet. "Pháp luật về an ninh quốc gia đối với Hồng Kông hoàn toàn là vấn đề nội bộ của Trung Quốc. Nó không liên quan gì đến sự thực thi của Hội đồng Bảo an LHQ".

Căng thẳng với Trung Quốc bùng lên

Căng thẳng giữa Trung Quốc và Mỹ đang gia tăng khi Trung Quốc thúc đẩy thực thi luật an ninh quốc gia tại Hồng Kông.

Hôm thứ Tư (27-5), Ngoại trưởng Mike Pompeo chỉ ra rằng thỏa thuận "một quốc gia, hai chế độ" của Hồng Kông không còn được duy trì và ám chỉ rằng biện pháp này sẽ dẫn đến các lệnh trừng phạt của Mỹ.

"Không có lý do hợp lý nào có thể khẳng định rằng ngày hôm nay Hồng Kông duy trì mức độ tự chủ cao từ Trung Quốc, dựa trên những sự thật phơi bày," ông Pompeo nói trong một tuyên bố.

Vào ngày 26-5, Tập Cận Bình đã thúc giục quân đội tăng cường chuẩn bị cho "chiến đấu vũ trang" và cải thiện khả năng của quân đội để thực hiện các nhiệm vụ. Các chỉ thị này ​​được đưa ra khi Trung Quốc tuyên bố tăng 6,6% chi tiêu cho ngân sách quốc phòng.

Dự luật được thông qua

Luật an ninh quốc gia Hồng Kông đã được gần như toàn thể đại biểu Quốc Hội Trung Quốc thông qua trong phiên họp ngày 28-05. Trong số gần 3.000 đại biểu, chỉ có 1 người bỏ phiếu chống, và 6 người bỏ phiếu trắng.

Ngay sau đó Tổng thống Donald Trump đã họp báo công bố các biện pháp mạnh mẽ với Trung Quốc vào ngày 29-5.

Theo Business Insider
Hương Thảo dịch và biên tập

Sai lầm lớn nhất đời người chính là ‘buông thả bản thân’

Sai lầm lớn nhất đời người chính là ‘buông thả bản thân’ https://ift.tt/3gCNxyT

Phật gia giảng: "Bất yếu lãng phí sinh mệnh tại nhĩ nhất định hội hậu hối đích sự tình thượng." (Tạm dịch: Không nên lãng phí sinh mệnh của bạn ở những việc mà bạn nhất định sẽ hối hận). Vậy trong cuộc đời, điều gì sẽ khiến bạn phải hối hận mãi không thôi?

Sai lầm lớn nhất đời người chính là phóng túng, buông thả bản thân. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến người ta phải hối hận. Phóng túng, buông thả bản thân có thể khiến cho sinh mệnh sa đọa, biến chất. Cử chỉ, hành vi của con người một khi không khống chế được thì tự nhiên sẽ gây ra hậu quả, khiến bản thân bất lương, khiến con người cả đời hối hận.

Nhà Phật có câu: "Con người phải có kính sợ, không thể phóng túng". Có tín tất sẽ có kính sợ. Người phóng túng dục niệm thì hậu quả thường sẽ bi ai. Xã hội hiện đại ngày nay, một số người trẻ tuổi hễ gặp một chút suy sụp liền phóng túng bản thân, kỳ thực, bạn té ngã ở chỗ này nhưng có thể đứng dậy ở chỗ khác. Ông trời không tuyệt đường người!

Ngoài ra, khi đắc ý cũng chớ vì thế mà phóng túng bản thân. Có một câu cổ ngữ rằng: "Ngạo bất khả trường, dục bất khả túng, chí bất khả mãn, nhạc bất khả cực" (Tạm dịch: Tính cao ngạo không thể để cho lớn, không nên buông thả lòng ham muốn, không nên thỏa mãn về chí hướng, không nên vui vẻ đến tột độ). Theo thuyết nhân quả bên Phật gia thì phóng túng chính là nguyên nhân của hối hận.

Phật gia giảng, sai lầm lớn nhất của đời người là phóng túng, buông thả bản thân. Đây chính là nguyên nhân của hối hận. Họ cho rằng, người mà không khống chế được hành vi phóng túng, buông thả tư tưởng suy nghĩ, tùy tâm sở dục thì đều là ác nhân.

Rất nhiều bi kịch trong cuộc đời đều là bắt nguồn từ việc con người phóng túng bản thân. Khi con người ta buông thả bản thân đến một mức độ nhất định thì sẽ bắt đầu bị sa đọa và cuối cùng tạo thành bi kịch.

Bởi vì phóng túng quá độ sẽ khiến con người ta mất đi quy phạm ước thúc, lý trí trở nên yếu kém, không còn kiêng nể điều gì, đánh mất nguyên tắc làm người. Cho nên, buông thả phóng túng không chỉ tự hủy đi bản thân mình mà còn gây tổn hại đến cho những người yêu thương mình.

Đời người ngắn ngủi chỉ mấy chục năm, thân người lại khó được, đừng phóng túng buông thả bản thân để đến lúc hối hận không kịp.

Đừng cho rằng việc ác nhỏ không tổn hại đến ai là có thể làm. Bởi vì ngẫu nhiên nhiều lần sẽ trở thành thói quen và lâu dần sẽ hình thành tính cách.

Đừng cho rằng làm việc ác không ai biết bởi vì "trên đầu ba thước có thần linh", chỉ cần làm việc ác thì sẽ có hậu quả.

Đừng cho rằng ngày hôm nay đã qua đi thì còn có ngày mai, bởi vì mọi chuyện đều là không thể nói trước được, có một số việc ngày hôm nay không làm sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội. Cho nên, gặp việc thiện dù nhỏ cũng hãy làm ngay!

Đời người đáng sợ nhất không phải là cực khổ mà đáng sợ nhất chính là ở trong cực khổ mà buông thả bản thân mình. Con nhộng nhẫn nại ở trong kén với nhiều khổ sở dày vò nhưng cuối cùng có thể thành điệp, lưu lại vẻ đẹp cho nhân gian. Ngọc trai chịu bao cực khổ và âm u ở trong thân con trai cuối cùng thành vật báu sáng lạn.

Đời người bởi vì có cực khổ mà thấy được sự huy hoàng, không trải qua ngày mưa sao thấy được cầu vồng? Mưa gió trong cuộc đời mới là nhân sinh hoàn mỹ. Đời người khó tránh khỏi những tháng ngày u tối, dũng cảm đối mặt với hiện thực sẽ có ngày nhìn thấy ánh mặt trời!

Ở vào hoàn cảnh cực khổ chỉ có thản nhiên đối mặt, mới có thể từ trong đó mà chiến thắng bản thân mình, đi ra khỏi hoàn cảnh khốn khó. Nếu e sợ cực khổ, sợ hãi khó khăn, bạn sẽ ở trong hoàn cảnh đó mà buông thả bản thân mình và đó là sai lầm.

Nhà văn nổi tiếng của Pháp - Balzac đã nói: "Gian khổ là người thầy tốt nhất trên đời!" Cho nên, càng ở trong gian khổ thì càng phải chiến thắng bản thân, vượt qua hoàn cảnh và tiến về tương lai.

Khó khăn chưa chắc là sai lầm của bạn, nhưng ở trong khó khăn mà buông thả bản thân thì là sai lầm lớn của chính bản thân bạn!

Ngày hôm nay không gieo hạt giống "hối hận" thì ngày mai bạn sẽ không phải nhận quả "hối hận". Kỳ thực, buông thả, phóng túng cũng không thể làm cho bạn bớt thống khổ mà còn làm cho bạn càng trở nên trống rỗng, hư không, chi bằng hãy tu dưỡng bản thân để luôn bình tĩnh đối mặt với mọi hoàn cảnh trong cuộc đời, làm chủ bản thân, làm chủ cuộc đời mình!

Theo Soundofhope
Mai Trà biên dịch

Video: Tôi đã từng là 1 "Anh Đại" trong đời!"

[videoplayer link="https://video3.dkn.tv/toi-da-tung-la-1-anh-dai-trong-doi_e80fb241e.html"]

Điểm tin trong nước chiều 31/5: Ủy ban Tư pháp Quốc hội đã nhận đơn kiến nghị của mẹ tử tù Hồ Duy Hải

Điểm tin trong nước chiều 31/5: Ủy ban Tư pháp Quốc hội đã nhận đơn kiến nghị của mẹ tử tù Hồ Duy Hải https://ift.tt/2MebGOn

Mục điểm tin trong nước chiều ngày 31/5 của Đại Kỷ Nguyên xin gửi đến quý độc giả những nội dung chính sau:

Ủy ban Tư pháp Quốc hội đã nhận đơn kiến nghị của mẹ tử tù Hồ Duy Hải

Ngày 31/5, bà Nguyễn Thị Loan (mẹ tử tù Hồ Duy Hải) cho biết vừa nhận được văn bản trả lời của Ủy ban Tư pháp Quốc hội về việc đã nhận đơn kiến nghị của bà về việc mong muốn kiểm tra lại Quyết định giám đốc thẩm của Hội đồng Thẩm phán TAND Tối cao xét xử vụ án Hồ Duy Hải. Theo đó, Ủy ban Tư pháp Quốc hội cho biết sẽ xem xét và xử lý đơn theo quy định của pháp luật.

Trước đó, bà Loan cùng luật sư đã có đơn trình bày và giao nộp chứng cứ mà gia đình cho rằng Hồ Duy Hải ngoại phạm.

Trong đơn, luật sư và gia đình trình bày ngay sau khi phiên giám đốc thẩm kết thúc, gia đình bất ngờ phát hiện thêm một tình tiết ngoại phạm của Hồ Duy Hải. Nếu xem xét lại biên bản khám nghiệm hiện trường và các tài liệu về pháp y thì cho thấy hung thủ sát hại nữ nhân viên bưu điện Cầu Voi chắc chắn thuận tay trái. Trong khi đó, Hải là người thuận tay phải, được chứng minh tại bản khai, thực nghiệm hiện trường và kết luận điều tra.

Vì vậy, luật sư và gia đình Hồ Duy Hải kiến nghị xem xét lại vụ án một lần nữa để đảm bảo tính khách quan.

Giải cứu 7 người trong căn nhà 2 tầng bị cháy

Sáng hôm nay 31/5, căn nhà 2 tầng trên đường Lê Trọng Tấn (quận Bình Tân, TP.HCM) bất ngờ bị cháy khiến 7 người mắc kẹt, và được giải cứu ra ngoài an toàn sau đó.

Gần 7h, người dân phát hiện khói đen ngùn ngụt cao hơn 10 m tại căn nhà 617 Lê Trọng Tấn, Phường Bình Hưng Hòa, quận Bình Tân, đang đóng kín cửa. Đây cũng là cửa hàng kinh doanh mút xốp, đồ nhựa.

"Mọi người hô hoán vì nghi có nạn nhân kẹt bên trong. Nhiều người dùng xà beng phá cửa cuốn nhưng không được", nhân chứng Mai Đức Dũng cho biết, theo VnExpress.

Đội Cảnh sát PCCC quận Bình Tân đến hiện trường ngay sau đó. Hai nạn nhân được cảnh sát hướng dẫn thoát nạn theo cầu thang bộ, ra ngoài an toàn. 5 người còn lại là Đỗ Nam Phương, 10 tuổi; Đỗ Lê Phương Tuyền, 11 tuổi; Đỗ Viết Tranh, 30 tuổi; Nguyễn Thị Huyền, 27 tuổi; ông Đỗ Viết Cảnh, 64 tuổi - được cảnh sát giải cứu trong tình trạng ngạt khói và bị phỏng nhẹ.

TP.HCM: Mưa lớn nước chảy như lũ trên phố, cây gãy cành đè người đi đường

Theo ghi nhận của Tuổi Trẻ, đường Trần Xuân Soạn, quận 7 mưa chỉ mới khoảng 15 phút mặt đường đã mênh mông nước do các cống, rãnh không kịp thoát nước.

Tại đường Nguyễn Văn Quá, quận 12, sau mưa 30 phút mặt đường ngập nặng, hàng loạt xe máy bị chết máy phải dắt bộ. Mặt đường thấp cộng với nước đổ về đây quá nhiều khiến các cống, rãnh không kịp thoát nước.

Đoạn đường bị ngập dài khoảng 2 km, nhiều đoạn nước ngập gần nửa mét, khi có xe lớn đi qua tạo thành sóng tạt thẳng vào nhiều nhà dân.

Đường Võ Văn Ngân, quận Thủ Đức nước mưa chảy theo dốc cuồn cuộn như lũ khiến người đi đường chao đảo.

Tại một số tuyến đường khác, cây xanh bị gãy nhánh, bật gốc. Một cây xanh trên đường Điện Biên Phủ, quận Bình Thạnh bị tét cả thân cây đè trúng người đi đường, may mắn người này chỉ bị xây xát nhẹ.

Đài khí tượng thủy văn khu vực Nam Bộ cho biết mưa xảy ra trên hầu hết các quận huyện tại TP.HCM. Lượng mưa lớn nhất đạt 10-20mm.

Thanh Hóa: 4 con bò lăn ra chết, nghi có người đầu độc

Công an TP Sầm Sơn (Thanh Hóa) đang điều tra nguyên nhân 4 con bò của ông Nguyễn Sỹ Nhì (50 tuổi, trú phường Quảng Tiến) vừa chết bất thường sau khi 2 người đàn ông lạ mặt xuất hiện.

Sự việc xảy ra chiều 27/5, đàn bò của ông Nhì đang ăn cỏ cách nhà khoảng 100 m, thì xuất hiện 2 người lạ mặt, sau khoảng 30 phút thì xảy ra sự việc. “Khi nghe tiếng chó sủa tôi ra xem thì thấy 2 người đàn ông lạ mặt ở gần mấy con bò. 30 phút sau tôi ra lại thấy 3 con bò đang giãy giụa, sùi bọt mép rồi chết. Con còn lại cũng chết với biểu hiện tương tự. Trước khi chết bò nhà tôi bình thường, không bỏ ăn”, Zing dẫn lời ông Nhì cho biết.

“Gia đình đã báo công an và chính quyền địa phương, họ cũng đã tới ghi nhận hiện trường, lấy mẫu mang đi xét nghiệm để làm rõ nguyên nhân. Gia đình nghi ngờ có người cố tình đầu độc 4 con bò, bởi chúng tôi đã làm ăn, nuôi trồng ở đây đã 20 năm nhưng chưa bao giờ xảy ra sự việc thế này”- ông Nhì nói thêm.

Báo Người lao động thì cho hay gia đình ông Nhì sống ở đây chưa có mâu thuẫn thù oán với ai, trước hôm xảy ra sự việc bò chết, gia đình ông Nhì có ngăn cản việc san lấp mặt bằng trên phần đất gia đình đang canh tác (ở khu vực cánh đồng Sông Đông, phường Quảng Cư, TP Sầm Sơn) do chưa nhận được đền bù thỏa đáng.

Hoàng tử nước Bỉ dương tính với Covid-19

Hoàng tử nước Bỉ dương tính với Covid-19 https://ift.tt/2ZS1djB

Joachim, Hoàng tử nước Bỉ, cháu trai của nhà vua Philippe, được xác nhận đã dương tính với virus corona sau khi tham dự một buổi tiệc tại Tây Ban Nha.

Hoàng tử, 28 tuổi, cho kết quả dương tính với Covid-19 sau khi tham dự cuộc họp mặt tại thành phố Cordoba, thủ phủ của tỉnh Cordoba, miền nam Tây Ban Nha vào ngày 26/5, hãng Reuters dẫn lời người phát ngôn của Cung điện Hoàng gia Bỉ cho biết hôm 30/5.

Người phát ngôn cho biết cung điện không thể xác nhận số lượng người tham dự bữa tiệc và hoàng tử Joachim đã đến Tây Ban Nha từ Bỉ vào ngày 24/5 và hiện vẫn còn ở đó.

Tuy nhiên, tờ El Pais của Tây Ban Nha cho biết, hoàng tử, người đứng thứ mười trong danh sách thừa kế ngai vàng ở Bỉ đã tham dự bữa tiệc cùng với 26 người khác. Điều này đã vi phạm các quy tắc giãn cách xã hội được quy định ở tỉnh Cordoba, nơi lượng người tối đa được phép tụ họp hiện tại là 15 người.

Cảnh sát Tây Ban Nha cho biết họ đang mở một cuộc điều tra về vụ việc và những người vi phạm các quy tắc giãn cách xã hội có thể phải đối mặt với mức phạt từ 600 đến 10.000 euro.

Bà Rafaela Valenzuela, đặc phái chính phủ tại vùng Cordoba cho biết tại một cuộc họp báo hôm 30/5 rằng, tất cả 27 người tham dự bữa tiệc hiện đang được cách ly. Bà nhận định sự kiện là hoạt động "hoàn toàn vô trách nhiệm" và có nguy cơ gây nên bùng phát lây nhiễm mới, kéo theo khả năng áp dụng trở lại các biện pháp phong tỏa nghiêm ngặt như trước.

"Tôi cảm thấy bất ngờ và giận dữ. Vụ việc càng đáng chú ý giữa giai đoạn cả nước đang thương tiếc quá nhiều người thiệt mạng", Reuters dẫn lời bà Valenzuela cho biết.

Kẻ thiện chết về đao binh, kẻ ác lại chết nơi nhà cửa, có phải đạo Trời không minh?

Kẻ thiện chết về đao binh, kẻ ác lại chết nơi nhà cửa, có phải đạo Trời không minh? https://ift.tt/2XgOIME

Gốc ác đã sâu thì mầm họa tất nẩy, đừng thấy bản thân đang quyền cao chức trọng mà tưởng một tay che được trời.

Thời vua Giản Định nhà Hậu Trần lên ngôi ở Mô Độ (thuộc Ninh Bình ngày nay), Lý Hữu Chi vốn chỉ giỏi đánh trận, có sức khỏe mà được tiến cử làm chức tướng quân, lập được công mà có quyền vị cao. Nhưng sau đó Lý làm nhiều việc bất lương, xem lũ trộm cướp như tâm giao, coi người nho sĩ như cừu thù, thích sắc đẹp, ham tiền tài, tham lam vô độ, tậu ruộng vườn, dựng nhiều nhà cửa, dồn đuổi xóm giềng cho rộng đất… Người trong vùng phải phục dịch nhọc nhằn, ai nấy đều rất là khổ sở, nhưng Lý vẫn điềm nhiên không chút động tâm.

Được cảnh cáo mà vẫn không nghe, ác ấy càng ác thêm

Có lần thầy tướng số nói với Hữu Chi rằng: “Điều thiện ác tích lâu sẽ rõ, sự báo ứng không sai chút nào. Cho nên luận số trước phải luận lý, tướng diện không bằng tướng tâm. Nay Tướng quân có dữ mà không lành, khinh người trọng của, mượn oai quyền để làm bạo ngược, buông tham dục để thỏa ngông cuồng, đã trái lòng trời, tất bị trời phạt, còn cách nào mà trốn khỏi tai họa!”.

Lý cười nhạt: “Ta đã có binh lính, có đồn lũy, tay không lúc nào rời qua mâu (tên loại vũ khí), sức có thể đuổi kịp gió chớp, trời dù có giỏi cũng sẽ phải tránh ta không kịp, còn giáng họa cho ta sao được”.

Lý Hữu Chi không nghe lời thầy tướng khuyên nhủ (bỏ hết hầu thiếp, phá hết vườn ao, trút bỏ binh quyền, quy đầu phúc địa), mà thậm chí sau đó càng dâm cuồng, chém giết không kiêng dè gì. Hắn cho rằng: “Có ai lại vì lo cái vạ sau này chưa chắc đã có, mà vứt bỏ những cái công cuộc sắp thành làm hì hục trong mấy năm bao giờ”.

Quả nhiên năm 40 tuổi, Lý chết ở nhà, ngoài đường người ta bàn nhau: “Kẻ làm thiện thường phải chết về đao binh, kẻ làm ác lại được chết trong nhà cửa, đạo trời để đâu không biết!”.

Tuy nhiên, đạo trời thưa mà khó lọt, công bình không có sai chạy, chỉ là người đời nhìn không thấu chỗ u linh mà lại phải thấy mới tin, không thấy không tin.

Cõi âm triển hiện, răn dạy con người

Con trai của Lý Hữu Chi là Thúc Khoản chính là đã được cho thấy, để lý giải về cái chết của cha mình, làm bằng chứng lưu lại cho nhân quần biết, lấy đó làm bài học mà biết đường sống cho ngay.

Trước khi cha chết, Thúc Khoản gặp một người quen đã mất báo trước tin cho, hẹn tối hôm sau cho người đến đón. Thúc Khoản nghe lời, nửa đêm quả nhiên có người lính đầu ngựa đưa tới chỗ một vị vương cùng 4 vị phán quan đang đứng chầu.

Nghe phán quan luận công tội, mới thấy việc lớn nhỏ đều sẽ được Âm ty ghi lại, đường đi tiếp theo của sinh mệnh và phúc đức đời sau đều theo đó mà định đoạt.

Bốn viên này tay đều cầm thẻ, quỳ đọc ở trước án son.

Một viên đọc: “Viên quan kia tên là Mỗ ở đời cứng vuông, không kiêng sợ kẻ quyền quý; tước vị càng cao, càng biết khiêm nhường, rồi lại biết quên mình để chết vì việc nước, làm rạng rỡ cho nước nhà. Thần xin tâu lên Đế đình, cho người ấy được làm tiên”.

Một viên nói: “Ở nhà kia có tên Mỗ, vốn người tham bẩn, hối lộ dập dìu; lại lấy lộc trật mà hợm hĩnh ngông nghênh, khinh miệt những người có đức, chưa từng cất nhắc kẻ hiền sĩ để giúp việc nước. Thần xin chuyển báo cho tòa Nam tào tước bỏ tên ra”.

Một viên nói: “Ở châu kia có người họ Hà gắng sức làm thiện, hàng ngày trong nhà thường phải thiếu ăn, gần đây nhân sau hồi binh lửa, tật dịch nổi lên, người ấy lại cho đơn cấp thuốc, số người nhờ thế mà khỏi chết đến hơn một nghìn. Thần muốn xin cho người ấy thác sinh vào nhà có phúc, hưởng lộc ba đời, để báo cái ơn đã cứu sống cho nhiều người”.

Một viên nói: “Ở thôn kia có gã họ Đinh, bất mục với anh em, chẳng hòa với tông tộc, thừa dịp các cháu bé dại, chữa lại chúc thư để chiếm cướp lấy cả ruộng nương, khiến họ không còn có miếng đất cắm dùi. Thần muốn bắt người ấy phải thác sinh vào nhà kẻ hèn, đói khát, nằm vạ vật ở ngòi rãnh, để bõ với sự đã đi tranh cướp của người”.

Vị vương kia đều y theo những lời tâu này.

Một lúc sau Lý Hữu Chi được điệu ra, bắt quỳ phục ở dưới, bị đánh bằng roi rất dữ dội, máu tươi bắn ra nhầy nhợt, kêu khóc giẫy dụa. Sau đó phán quan thưa rõ các tội danh:

“Kẻ kia ghẹo vợ người, dâm con người, tội nên xử thế nào? Trên điện nói: “Đó là vì hắn đắm chìm trong bể ái, nên lấy nước sôi rửa ruột để cho tình dục không sinh”.

Tả hữu liền lôi ra bỏ vào cái vạc đương sôi, thân thể Hữu Chi đều nát rữa cả ra. Rồi lấy nước thần sẽ rẩy, một lát Hữu Chi lại trở lại lành lặn như là người thường.

Lại nói: “Kẻ kia chiếm ruộng của người, phá sản của người nên xử thế nào?” Trà lời: “Đó là vì suối tham dìm nó, nên lấy lưỡi trùy thủ moi ruột để cho lòng tham không nổi lên nữa”.

Tả hữu liền rạch bụng moi hết gan ruột phủ tạng ra ngoài. Rồi lại lấy cành dương sẽ phất, một chốc thì thân thể lại nguyên lành.

“Đến như phá mồ mả của người đời xưa, hủy đạo thường với người ruột thịt, nên xử thế nào?”
Vị vương im lặng lúc lâu rồi nói: “Đó là sự càn rỡ không có chừng mực nào nữa, dù xử bằng những hình cây kiếm núi dao, nước đồng gậy sắt cũng chưa đủ thỏa. Vậy chỉ nên áp giải vào ngục Cửu U lấy dây da chét lấy đầu, lấy dùi lửa đóng vào chân, chim cắt mổ vào ngực, rắn độc cắn vào bụng, trầm luân kiếp kiếp, không bao giờ được ra khỏi”.

Quỷ sứ liền vào lôi Hữu Chi điệu đi. Bấy giờ Thúc Khoản đang nghe lỏm liền khóc thất thanh. Mấy người sứ liền lấy tay bưng miệng đưa về nhà, ném chàng từ trên không xuống đất. Thúc Khoản giật mình tỉnh dậy, thấy người nhà đang khóc bảo chàng đã chết 2 ngày mà xác còn ấm. Thúc Khoản sau đó bèn đem của cải tán cấp cho mọi người vào rừng hái thuốc tu luyện.

***

Để lại lời bình sau câu chuyện, Nguyễn Dữ ghi: "Than ôi! đạo trời chí công mà vô tư, lưới trời tuy thưa mà chẳng lọt, cho nên hoặc có người lúc sống khỏi vạ mà lúc chết bị hình. Song, chịu họa ở lúc sống, người đã không hiểu, phải tội ở lúc chết, người lại không hay; vì thế mà đời thường có lắm loạn thần tặc tử. Ví thử họ hiểu, họ hay thì dù bảo làm ác cũng không dám làm..."

Người ta đôi khi thấy kẻ xấu mãi chẳng bị quả báo, người tốt mà lại chịu thiệt thòi, nên lớn mật trách đạo trời không công bằng. Nhưng không thấy không có nghĩa là không tồn tại. Có lẽ chẳng phải ngẫu nhiên mà biết bao tích xưa, trải dài suốt lịch sử của nhân loại đã ghi lại được những câu chuyện khá tương đồng. Tồn tại được và giữ một vai trò không nhỏ trong văn hóa truyền thống, chuyện về nhân quả báo ứng, thần linh coi sóc con người chẳng phải vô cớ mà được lưu truyền. Giữ cho con người một con đường dù hẹp của sự tin tưởng và biết sợ, chính là để níu giữ đạo đức cao thượng, thiện lương.

Chuyện trích từ bản Truyền Kỳ Mạn Lục của Nhà xuất bản Văn Nghệ, Hội Nghiên cứu giảng dạy văn học Tp.HCM, 1988.

Được mệnh danh là “Thiên cổ kỳ bút”, Truyền Kỳ Mạn Lục của Nguyễn Dữ (sống vào khoảng thế kỷ 16) ghi lại những câu chuyện bí ẩn hàm chứa các bài học đạo đức dựa trên giá trị phổ quát vẫn luôn đúng cho tới ngày nay. Đa phần người thời nay nói đó là tác phẩm văn học hư cấu, người có đức tin lại xem như lời nhắc nhở chân thật về đạo làm người. Trong dòng chảy mải miết và dữ dội của lịch sử, những gì còn lưu lại chẳng phải vô duyên vô cớ, phần nhiều đều có đạo lý ở trong đó.

Video: Cổ nhân thường nói “tích đức, thất đức” – Đức ấy là gì?

[videoplayer link="https://video3.dkn.tv/co-nhan-thuong-noi-tich-duc-that-duc-duc-ay-la-gi_3e7c4ea50.html"]

Thủ tướng Trung Quốc thừa nhận kinh tế đất nước khủng hoảng nghiêm trọng

Thủ tướng Trung Quốc thừa nhận kinh tế đất nước khủng hoảng nghiêm trọng https://ift.tt/2TVr6Lx

Sau khi kỳ họp Lưỡng hội kết thúc, Thủ tướng Lý Khắc Cường tiết lộ tại một cuộc họp báo hôm 28/5 rằng, dịch Covid-19 khiến nền kinh tế đất nước bị thiệt hại nghiêm trọng, khoảng 600 triệu công dân Trung Quốc chỉ kiếm được 1.000 nhân dân tệ (140 USD) một tháng, theo The Epoch Times.

Khi một phóng viên hỏi Thủ tướng Lý Khắc Cường về kế hoạch xóa đói giảm nghèo và phát triển tầng lớp trung lưu, ông Lý trả lời rằng: "Thu nhập trung bình hàng năm của chúng ta là 30.000 nhân dân tệ (4.198 USD). Nhưng có 600 triệu người có thu nhập hàng tháng chỉ 1.000 nhân dân tệ (140 USD)".

“Số tiền này chỉ đủ để trả tiền thuê nhà hàng tháng tại một thành phố tầm trung ở Trung Quốc”, tờ Bưu điện Hoa Nam Buổi sáng (SCMP) trích lời ông Lý.

Trung Quốc hiện có hơn 1,4 tỷ dân. Như vậy, 600 triệu người tương ứng hơn 40% dân số Trung Quốc.

Thủ tướng cũng nói rằng do tác động của dịch viêm phổi Vũ Hán tới nền kinh tế đất nước, khả năng sẽ có nhiều hơn nữa công dân Trung Quốc sống trong nghèo đói, và chính phủ sẽ cần triển khai các gói an sinh xã hội hoặc các hình thức hỗ trợ khác để giúp họ tồn tại.

Ông Lý cũng thừa nhận rằng thất nghiệp hiện cũng là vấn đề lớn của đất nước. Theo ông Lý, Trung Quốc có 900 triệu lao động nhập cư. Ngoài ra, vào tháng 7, 8,74 triệu sinh viên sẽ tốt nghiệp đại học. Hai nhóm này, cùng với các cựu quân nhân, là những người cần việc làm nhất.

Ông Lý không tiết lộ tỷ lệ thất nghiệp của cả nước, nhưng đề cập đến tỷ lệ thất nghiệp được công bố trước đó là khoảng 6%. Tuy nhiên, con số chính thức này chỉ là tỷ lệ thất nghiệp ở các khu vực thành thị, không bao gồm những người lao động nhập cư bị mất việc.

Vào ngày 30/4, một giám đốc tại một công ty môi giới Trung Quốc đã bị cách chức sau khi ông đăng lên phương tiện truyền thông xã hội một phân tích ước tính rằng tỷ lệ thất nghiệp thực sự của Trung Quốc là khoảng 20,5%.

Ông Lý cho biết chính phủ sẽ nỗ lực kích thích nền kinh tế hiện bị thiệt hại nghiêm trọng do dịch bệnh, thúc đẩy tiêu dùng và tạo thêm nhiều việc làm. Thủ tướng cũng nói rằng Bắc Kinh sẽ cắt giảm chi phí, và cũng đã ra lệnh cho chính quyền địa phương làm điều tương tự.

Bắc Kinh sửa đổi Luật Cơ bản Hồng Kông sẽ khiến mối quan hệ Mỹ – Trung thay đổi

Bắc Kinh sửa đổi Luật Cơ bản Hồng Kông sẽ khiến mối quan hệ Mỹ – Trung thay đổi https://ift.tt/3cir2vC

Đảng Cộng sản Trung Quốc đã sửa đổi Luật Cơ bản vốn được coi là hiến pháp của Hồng Kông khi nó thông qua dự thảo luật an ninh mới. Tác giả Ocean Salazar trong bài viết đăng trên tờ Hongkongfp ngày 29/5 cho rằng ĐCSTQ "tự bắn vào chân mình" vì luật mới ảnh hưởng đến lợi ích tài chính của nó ở Hồng Kông.

Dự thảo được đưa ra tại thời điểm các cuộc biểu tình ở Hồng Kông đã bắt đầu trở lại. Bắc Kinh tuyên bố sửa đổi luật là cần thiết vì an ninh quốc gia.

Các nhà phê bình cho rằng đây chỉ là một bước nữa để Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) khẳng định nó chi phối Hồng Kông, vì dự thảo luật này viết lại khuôn khổ quyền tự chủ thành phố với đề xuất cấm "ly khai" và "lật đổ quyền lực nhà nước". Luật mới có thể sẽ đặt dấu chấm hết cho tự do ngôn luận, tự do hội họp hay tự do báo chí của Hồng Kông.

Điều này đặt ra một viễn cảnh nghiệt ngã đối với người Hồng Kông sau khi họ đã chiến đấu nhằm ngăn chặn sự xói mòn các quyền của mình dưới thời chính phủ Hồng Kông hiện tại.

Hôm 29/5, Tổng thống Trump tuyên bố thu hồi "tình trạng đặc biệt" trong thương mại của Hồng Kông với Hoa Kỳ, mở đường cho việc tước bỏ các đặc quyền thương mại mà Mỹ đã dành riêng cho trung tâm tài chính này.

Phản ứng từ phía Mỹ như một cú đánh mạnh vào lợi ích tài chính của ĐCSTQ, vì Hồng Kông là một điểm then chốt cho phần lớn thương mại quốc tế và đầu tư nước ngoài của Trung Quốc. Sau động thái của Mỹ, khả năng một dòng vốn lưu động lớn sẽ chảy khỏi Hồng Kông.

Có thể ĐCSTQ đã tính toán tới mối quan hệ Mỹ - Trung dù sao cũng đang tiến tới thù địch và chia rẽ, chưa kể đến tác động từ phong trào phản kháng vì tự do của Hồng Kông, một phản ứng từ phía Mỹ đối với nó là điều không tránh khỏi.

Việc ĐCSTQ áp luật "an ninh quốc gia" lên Hồng Kông, nó đã tạo thêm bằng chứng hoàn hảo cho Mỹ khẳng định Hồng Kông không còn tự chủ để xứng đáng với vị thế tình trạng kinh tế đặc biệt.

Hồng Kông được đối xử theo vị thế đặc biệt có ý nghĩa quan trọng với cả Trung Quốc và Mỹ vì trung tâm tài chính này là cầu nối cho các công ty Trung Quốc thu hút đầu tư nước ngoài và cho các nhà đầu tư Mỹ tiếp cận thị trường Trung Quốc với tỷ giá hối đoái và thuế quan được bảo hộ.

Khi Trung Quốc đốt cháy cây cầu này, khả năng Mỹ sẽ ngay lập tức thực thi hành động cứng rắn, kết quả sẽ tồi tệ cho Trung Quốc hơn là cho Mỹ.

Hiện trạng kinh tế Trung Quốc

Cục Thống kê Quốc gia Trung Quốc đã trưng ra hồ sơ theo dõi dữ liệu GDP và lạm phát được chỉnh sửa mà trong đó cung cấp hình ảnh về một nền kinh tế khỏe mạnh.

Với những khoản nợ quá mức và tính minh bạch tài chính có hạn, Trung Quốc dựa vào đầu tư nước ngoài để hợp lý hóa giá trị doanh nghiệp ở mức cao và đạt được tỷ suất hoàn vốn (ROI) cho các nhà đầu tư Trung Quốc.

Ví dụ gần đây, hai công ty Trung Quốc Luckin Coffee và GSX Techedu đạt lợi nhuận từ lần đầu phát hành cổ phiếu ra công chúng (IPO) niêm yết trên thị trường Mỹ và được định giá cao dù bị cáo buộc có hành vi kinh doanh gian lận.

Trong bối cảnh các công ty Trung Quốc hoạt động gián điệp, thương mại "không công bằng" và kém minh bạch, Hoa Kỳ có cơ sở để áp đặc các quy định đối với các tập đoàn Trung Quốc niêm yết trên thị trường chứng khoán Mỹ và xem xét tình trạng đặc biệt của Hồng Kông.

Việt rút tình trạng đặc biệt của Hồng Kông sẽ gây tổn hại lớn cho lợi ích kinh doanh của ĐCSTQ khi nó sử dụng Hồng Kông để khai thác thị trường Mỹ để lấy vốn.

Trung Quốc tự bắn vào chân mình?

Với những tổn thất kinh tế trước mắt, vì sao Trung Quốc vẫn tự bắn vào chân mình?

Có thể thấy, mối quan hệ giữa Trung Quốc với Mỹ sắp tới sẽ ngày càng xấu. Dù trước đó, ông Trump vẫn ca ngợi ông Tập, nhưng vị tổng thống Mỹ vẫn duy trì đốc thúc Trung Quốc về thương mại, về giải quyết dịch virus corona và các cáo buộc thao túng thể chế quốc tế khác.

Mặt khác, có hàng ngàn người ở Hồng Kông đã bị bắt liên quan đến các cuộc biểu tình trong quá khứ ở thành phố này. Nhiều người hiện phải chờ hầu toà nhưng có rất ít hoặc không có căn cứ hình sự để buộc tội họ theo luật pháp Hồng Kông hiện hành. Chính quyền đặc khu gần đây còn bắt giữ 15 nhân vật ủng hộ dân chủ, trong đó có những nhân sĩ nổi tiếng trong giới trí thức Hồng Kông, chủ hãng truyền thông, luật sư, nhà lập pháp và các nhà hoạt động xã hội, họ bị bắt với lý do "tổ chức và tham gia vào các cuộc tụ tập bất hợp pháp".

Khi ĐCSTQ thông qua luật chống "dấy loạn" và "lật đổ quyền lực nhà nước", nó có thể sẽ cho phép tòa án truy tố những nhân vật kể trên cũng như các nhà hoạt động hoặc những người bất đồng chính kiến trong tương lai.

Theo Hongkong Free Press
Triệu Hằng dịch và biên tập

Tâm tư càng giản đơn, sinh mệnh càng phong phú, trong lòng càng bình an

Tâm tư càng giản đơn, sinh mệnh càng phong phú, trong lòng càng bình an https://ift.tt/2A23U3i

Con người đến một tuổi đời nhất định mới minh bạch ra rằng thế giới là của mình, thật yên bình và thuần phác. Suy nghĩ đơn giản một chút, tâm thái sẽ tự tại tiêu diêu. Tâm tư đơn giản một chút, cuộc sống sẽ không còn phức tạp.

Có người nói, trong thế giới ồn ào và hỗn loạn này, hãy cứ làm một người giản đơn. Hãy để mặt hồ và cảnh sắc núi non tự tô điểm cho thiên nhiên tươi đẹp. Hãy cứ để đám đông đi xa hoặc ta bước qua họ. Và hãy để những huyên náo thế gian ồn ào trôi qua.

Càng đến tuổi trung niên, ta lại càng nhận ra: hai chữ “giản đơn” mới thực là cuộc sống.

Không chạy theo danh lợi, sống vui vẻ hạnh phúc

Những năm 80 của thế kỷ 20, Đại học Princeton (Mỹ) đã mời nhà văn Tiền Chung Thư đến giảng dạy. Yêu cầu của họ rất đơn giản, chỉ cần ông giảng bài 40 phút mỗi tuần, và tiền thù lao cho 12 lần giảng là 160.000 đô la. Hơn nữa, không chỉ việc ăn ở của ông là do trường lo liệu, mà ông còn có thể đem theo vợ đi cùng. Đãi ngộ hậu hĩnh là vậy nhưng Tiền Chung Thư vẫn một mực từ chối.

Học giả Henry David Thoreau từng nói: “Tài sản dư thừa chỉ có thể mua được thứ dư thừa, còn những gì tâm hồn thực sự cần thì không đáng phải tiêu tiền”. Kỳ thực điều tâm hồn thực sự cần chỉ là một số thứ giản đơn như ánh nắng, không khí, sức khỏe và giấc ngủ ngon.

Là vị học giả danh tiếng nhưng nhà văn Tiền Chung Thư luôn coi nhẹ danh lợi, cuộc sống thanh đạm mà vẫn vui vẻ hạnh phúc, quả thật đã khiến người đời ngưỡng mộ.

Càng đơn giản, cuộc sống càng thoải mái

Có một người trung niên luôn cảm thấy áp lực vì cuộc sống. Ông muốn tìm lối thoát nên đã đến gặp bậc trí giả xin thỉnh giáo.

Bậc trí giả bảo ông đeo lên lưng một chiếc sọt rỗng rồi chỉ cho ông thấy con đường phía trước và dặn: “Mỗi khi bước lên một bước, anh hãy nhặt một hòn đá cho vào sọt, sau đó cho tôi biết anh có cảm nhận gì”.

Người trung niên làm theo lời căn dặn, sau đó trả lời rằng: “Tôi cảm thấy càng đi càng nặng nề”. Trí giả nói: “Mỗi người đến với thế gian này đều cõng một cái sọt không. Chúng ta tiến bước trên đường đời, cứ mỗi bước lại nhặt một thứ cho vào sọt, vì vậy nên mới có cảm giác càng ngày càng mỏi mệt”.

Người trung niên lại hỏi: “Vậy làm sao tôi có thể giảm nhẹ gánh nặng cuộc đời?”.

Bậc trí giả nói: “Thứ đựng trong sọt đều là những gì anh tìm được ở trên đường. Nếu anh nhặt quá nhiều mà lại không vứt bỏ đi một chút, đơn giản tiến bước, thì cuộc đời sẽ càng ngày càng nặng nề áp lực”.

Quả vậy: Cuộc đời vốn không khổ, khổ là do dục vọng quá nhiều. Lòng người vốn không mệt, mệt là do tìm cầu quá nhiều. Buông bỏ dục vọng và truy cầu, trở về với sự giản đơn thuần khiết, tâm hồn mới có thể thoát ra khỏi những sợi dây trói buộc mà thăng hoa, mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp của trời đất vạn vật, làm phong phú bản thân, sống theo lý tưởng của chính mình.

Ảnh: Shutterstock.

Nhìn thấu thế sự mới có thể phản phác quy chân

Đời Tống có vị đại sư Thiền tông là Thanh Nguyên Duy Tín. Ông đưa ra 3 cảnh giới tham thiền: “Khi chưa tham thiền chỉ thấy núi là núi, thấy sông là sông. Cho đến sau này thấy được tri thức (Phật Pháp), có được chỗ vào, thì thấy núi không là núi, sông không là sông. Đến nay có được chỗ dừng nghỉ, thấy núi chỉ là núi, sông chỉ là sông”.

Điều này kỳ thực cũng là ba cảnh giới của đời người:

Cuộc đời khi mới bắt đầu thấy vấn đề rất đơn giản, nhìn thấy cái gì thì chính là cái đó. Đây là cảnh giới thứ nhất: thấy núi là núi, thấy sông là sông.

Thế nhưng con người càng trưởng thành càng cảm thấy thế giới phức tạp. Trong lợi ích đan xen chằng chéo, cả thân và tâm đều mệt mỏi, vì rất nhiều thứ không cần thiết mà bôn tẩu thục mạng. Đây chính là cảnh giới thứ hai: thấy núi không là núi, thấy sông không là sông.

Thế sự là giấc mộng lớn, nhân sinh mấy độ mùa thu mát lành. Nhìn thấu thế sự, phản phác quy chân (quay trở lại với chất phác, trở về với chân thật). Đó chính là cảnh giới thứ ba của đời người: thấy núi chỉ là núi, thấy sông chỉ là sông.

Đến tuổi trung niên, “giản đơn” là hai chữ quan trọng nhất

Luận về đạo Trung dung, đức Khổng Tử xưa có giảng đại ý rằng: Đi đến cái rộng lớn nhất, đến cái vi tế nhất, đến cái cao minh sáng suốt nhất thì đó là đạo Trung dung. Dù bạn có quảng đại đến đâu, cao minh thế nào, thì cuối cùng vẫn phải trở về với giản đơn. Giản đơn, trung dung, bình thường, đây mới là sự cao minh chân chính.

Con người khi mới chào đời, trần trụi, giản đơn, cái gì cũng không có. Con người lúc chết đi, đơn độc một mình, tịch mịch cô liêu, cái gì cũng không nắm giữ được, không đem theo được.

Vậy nên: Không hoài niệm ở tình, không trói buộc ở tâm, tâm không vướng bận, vui vẻ du nhàn. Không tính toán so đo được mất, không tham lam luyến tiếc duyên trần, không si mê tình ái... ấy mới là sáng suốt.

Vốn dĩ không có cuộc đời nào là thập toàn thập mỹ, không có tháng năm nào luôn vui ý thuận lòng. Bản thân ta giản đơn, cuộc sống cũng giản đơn.

Cuộc sống càng giản đơn, sinh mệnh càng phong phú. Tâm tư càng giản đơn, trong lòng càng bình an. Đời người càng giản đơn, cuộc sống càng vui vẻ. Trong thế giới hiện đại sặc sỡ sắc màu này, chúng ta nên ghi nhớ đạo lý xưa: Giản đơn mới có thể sống tự do, giản đơn mới sống hài lòng, giản đơn mới sống hạnh phúc.

Theo Secretchina
Nam Phương biên dịch

Video: 12 đạo lý đơn giản mà hữu ích với tất cả mọi người

[videoplayer link="https://video3.dkn.tv/12-dao-ly-don-gian-ma-huu-ich-voi-tat-ca-moi-nguoi_4e9f167c9.html"]

Chủ quán luôn bán chịu tiền cơm cho cậu bé nghèo, 10 năm sau một vị khách lạ xuất hiện

Chủ quán luôn bán chịu tiền cơm cho cậu bé nghèo, 10 năm sau một vị khách lạ xuất hiện https://ift.tt/2Xkxzls

Đông về, gió cứ từng cơn, từng cơn lạnh buốt cứa vào da thịt người. Hai tay xoa vào nhau, miệng thở ra khói, bác Vinh nhìn ra con phố vẫn đông đúc người qua lại. Chợt, ánh mắt bác dừng lại bên một chiếc cột điện cách quán không xa, có một đám trẻ quần áo phong phanh, nhàu nát, đứa bán vé số, đứa đánh giày. Bác Vinh nhìn chúng mà lòng bỗng xót xa...

Đã giữa trưa, khách bắt đầu vào quán của bác Vinh dùng bữa như thường lệ. Bác Vinh bận rộn lấy đồ ăn, tính tiền cho khách, rồi trò chuyện với những người ngồi gần. Cái quán nhỏ của bác lúc nào cũng tấp nập như vậy, có lẽ cũng vì cái vui vẻ, nhiệt tình hồn hậu của bác, thêm nữa, thức ăn lúc nào cũng nóng hổi, ngon, và hợp túi tiền.

Khi khách đã vãn, bác Vinh mới nhận ra một thằng bé trong đám trẻ lúc nãy, nhỏ còm nhom, nhưng có đôi mắt sáng, đang đứng nép một bên cửa hàng, nhìn những khay đồ ăn với ánh mắt đượm buồn của người lớn. Nhưng điều khiến bác chú ý hơn là cái vẻ lâu ngày không được ăn một bữa cơm no của cậu bé. Thương cảm, bác vẫy tay, gọi thằng nhỏ bằng một giọng trầm nhất vì bác e sẽ làm nó sợ mà chạy mất:

"Này nhỏ, vào đây bác bảo"

Thằng nhỏ dường như bị giật mình, tỏ vẻ nửa tin nửa ngờ là có người đang gọi nó. Nó chưa kịp định thần để quyết định là chạy đi hay bước tới chỗ người chủ quán mà nó thấy quý ngay từ khi còn đang đứng ngắm bàn đồ ăn, thì bác Vinh đã ở trước mặt nó rồi.

"Cậu nhóc, cháu đứng đây làm gì? Cháu đến mua cơm đúng không?"

Nam (tên cậu bé) không dám nói gì, chỉ khẽ lắc đầu. Từ sáng đến giờ, tập vé số còn ở nguyên trong túi... Nó biết nó chẳng có tiền để mua cơm...

Bác Vinh cũng hiểu cái lắc đầu của thằng bé, nhưng bác vẫn ân cần:

"Thế cháu có đói không?"

Nam cũng không dám nói thêm gì, chỉ lẳng lặng gật đầu.

"Vào đây nào, bác sẽ gói cho cháu một hộp cơm đem về nhé"

Bác Vinh nói rồi cầm đôi bàn tay nhỏ xíu của Nam, dắt nó vào quán. Quán ăn lúc này cũng đã vắng dần, nhưng Nam vẫn cảm thấy không gian nơi đây thật ấm áp, thật giống ngôi nhà mà nó mơ ước: ngôi nhà không có gió thổi mạnh và có ai đó nấu một thứ gì đó ấm nóng, thơm lừng dành riêng cho nó.

Thằng bé cầm hộp cơm bác Vinh đưa, cúi đầu để cảm ơn bác, rồi chạy thật nhanh khỏi cửa hàng, hình như thằng bé sợ bác sẽ đòi tiền của nó. Bác Vinh lặng nhìn theo cái dáng nhỏ liêu xiêu khuất nơi góc phố. Bác không giận thằng nhỏ...

Rồi ông xem, ngày mai, nó sẽ kéo cả đàn đến đây để xin ăn cho mà xem”. Giọng nói có phần mỉa mai của một người đàn ông vang lên trong cửa hàng. Nhưng để đáp lại lời người đàn ông ấy, bác Vinh chỉ mỉm cười.

Ngày hôm sau, cũng vào cuối giờ trưa, bác Vinh nhìn ra cửa, thì thấy lời người khách hôm qua đã thành sự thực. Thằng bé dẫn theo một đám trẻ con lít nhít, đứa nào đứa nấy quần áo mỏng tang, nhìn bác như muốn cầu cứu... Quán đã hết khách nên bác Vinh "lùa" cả đám trẻ vào cửa hàng, bác hỏi chúng có muốn ăn cơm ở trong này luôn cho đỡ lạnh hay không. Mấy đứa nhỏ len lén nhìn nhau như thể thích thú lắm, gật gật những cái đầu nhỏ xinh. Nhưng thằng Nam, anh cả thì lừ mắt một cái, cả mấy đứa liền ngồi nghiêm, không dám cất lời.

Ảnh minh họa: Đại Kỷ Nguyên tổng hợp.

Bác Vinh nhìn hành động của lũ trẻ mà bật cười, bác định bụng mang cơm ra cho tụi nhỏ. Nhưng Nam ngay lập tức đứng dậy, khoanh tay thưa:

"Dạ ông chủ cho con xin hộp cơm như hôm qua thôi ạ. Tụi con chỉ có nhiêu tiền thôi. Có đủ một suất cơm không ạ? Nếu đủ, xin ông chủ gói giúp tụi con vô cái hộp, tụi con sẽ mang về nhà". 

Thằng bé đưa cho bác Vinh một xấp tiền lẻ. Bác Vinh nhận lấy số tiền từ tay cậu bé, và cẩn thận đếm từng tờ tiền một. Ánh mắt lũ trẻ dõi theo ông đầy lo lắng, hồi hộp. Sau khi đếm xong, bác Vinh cười thật tươi và nói.

"Tụi con giỏi ghê, vừa đủ một suất cơm rồi". 

Bác Vinh vẫn làm một hộp cơm như ngày hôm qua, nhưng hôm nay, bác cho thêm nhiều đồ ăn cho tụi trẻ. Chúng nó đã dùng tất cả số tiền kiếm được để mua cơm của bác, bác cũng sẽ dùng cả tấm lòng mình để đãi tụi nhỏ. Bọn trẻ ngồi ăn, thích thú cười đùa, như thể cả cuộc đời chúng chưa được ăn bữa cơm nào đầy mùi vị như thế...

Những bữa sau, thằng bé Nam, anh cả lại đến mua cơm. Có hôm, nó chỉ đưa bác 5 ngàn, nói rằng ông chủ bán cho con ít thôi, tụi con chỉ còn từng này tiền... Nhưng hộp cơm trên tay thằng bé vẫn luôn đầy đặn như mọi ngày. Khách khứa quán bác Vinh thấy vậy, có người thông cảm, nhưng cũng có lắm người gièm pha: “Ông Vinh làm từ thiện đấy à, xem ông ấy làm vậy được đến bao giờ”. Đến cả con gái bác cũng tỏ ra khó chịu khi thấy cha mình ưu tiên lũ trẻ:

"Cha làm thế nhà mình sẽ lỗ mất. Cha bán cho bọn nhóc đó hộp cơm 40 ngàn với giá có 10 ngàn, quá đáng hơn, hôm nay còn có 5 ngàn là sao cha?"

Bác Vinh nhìn con gái, nhẹ nhàng đáp:

“Có lẽ hộp cơm này là bữa no duy nhất trong một ngày của anh em tụi nhỏ. Cha nghĩ bất cứ ai gặp khó khăn cũng đều mong có được sự giúp sức mà. Ông con thường dạy cha, biết nghĩ tới người khác và giữ thiện niệm trong tâm, con sẽ luôn có được trái tim thanh bình. Giờ đây, cha cũng mong con sẽ ghi nhớ điều này, con gái nhé”.

Sau bữa đó, bác Vinh cứ ngóng thằng nhỏ mỗi trưa. Nhưng Nam không quay lại sau bữa cơm 5 ngàn nữa. Lòng bác Vinh như chùng xuống, bác tự hỏi không biết điều gì đã xảy ra với thằng bé.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, bác Vinh không gặp lại Nam nữa, nhưng giờ đây thằng bé chắc cũng đã lớn rồi, vì con gái bác đã vào đại học được hai năm. Hôm đó, thấy con gái ngồi trong góc tối, đôi mắt sưng húp, gương mặt lộ một vẻ căng thẳng xen lẫn nỗi chán chường, bác Vinh nhẹ nhàng tới bên con, trong lòng dường như đã cảm thấy điều gì đó không tốt. Bác gặng hỏi, cô bé chỉ ôm mặt tiếp tục khóc, rồi lại lắc đầu. Hai cha con ngồi im lặng bên nhau rất lâu, bác Vinh không nói gì, chỉ ngồi thật sát cô bé, như thể nói với cô rằng: con gái, bố ở đây với con.

"Con xin lỗi bố…", cô bé cất tiếng nói khi thấy lòng đã dịu lại, nhưng giọng nói vẫn nghẹn ngào. "Con đã có thai rồi... Nhưng bạn trai con... anh ấy nói rằng nếu không bỏ em bé thì sẽ chia tay". 

Bác Vinh lặng người, con gái bác đã phạm sai lầm lớn quá rồi. Tuổi trẻ có những hành động bồng bột mà để lại những hậu quả thật lớn... Nhưng nếu bác để con đi phá thai, thì cả cuộc đời sau này, cô bé sẽ không thể thanh thản mà tiếp tục cuộc sống. Thương con, bác Vinh không nói gì, cũng không mắng mỏ cô bé, bác chỉ nắm lấy tay con gái và nói: "Con sẽ sinh con, con gái nhé". 

Bác biết đó là một quyết định đúng đắn nhưng lòng bác vẫn bộn bề những nỗi lo... Cô bé chỉ có một thân một mình, lại còn quá trẻ. Con gái bác sẽ nuôi đứa con thế nào... Những điều tiếng ác độc nơi thế gian cũng sẽ không tha cho hai mẹ con cô bé. Là cha, bác chỉ có thể giúp được con phần nào, bác không thể sống hộ con cả đời... Bác Vinh cứ ngồi thẫn thờ trong những suy nghĩ miên man.

Bỗng, một tiếng nói vang lên, trầm ấm và lịch sự:

"Thưa bác, bác cho con hỏi..."

Bác Vinh khẽ lắc đầu, đáp lại mà không nhìn người khách: “Xin lỗi cậu, nay gia đình tôi đang có việc, nên tôi không phục vụ cơm được, phiền cậu đi quán khác”.

Cậu thanh niên lễ độ vẫn kiên nhẫn:

"Bác Vinh, con là Nam đây mà, bác còn nhớ con không? Hôm nay con không đến ăn cơm, con về thăm bác".

Bác Vinh ngẩng đầu nhìn. Trước mắt bác là một người đàn ông trẻ tuổi, ăn vận chỉn chu, có phần sang trọng. Bác nhìn cậu một hồi và chợt nhận ra ánh mắt tinh anh của cậu bé Nam năm nào.

"Nam hả con... Bác nhớ chứ! Đã 10 năm trôi qua rồi ư... Giờ con trưởng thành và làm ăn tốt thế này rồi à? Bác mừng cho con quá". 

Hai bác cháu ôm nhau, vừa mừng, vừa tủi. Bác Vinh không bao giờ tưởng tượng được có ngày thằng bé ăn cơm năm xưa lại quay về thăm bác. Nhưng, với Nam, trở về để nói lời cảm ơn người đã thay cha mà dạy em nên người, dù chỉ là qua những suất cơm bình dị, là điều nhất định phải làm.

Thế rồi hai bác cháu ngồi tâm sự như những người bạn thân lâu ngày giờ mới có cơ hội gặp lại. Nam kể về cuộc sống và những trải nghiệm sau khi rời quán cơm của bác. Anh đã cố gắng và nỗ lực thế nào để xây dựng một tương lai tươi sáng. Mỗi lần chùn bước, anh lại nhớ tới tấm lòng và niềm tin từ những hộp cơm ngày thơ bé... Bác Vinh nghe những lời ấy chỉ biết rơm rớm nước mắt, những suất cơm nhỏ ngày nào lại có ý nghĩa to lớn như thế với một cuộc đời. Rồi bác cũng chẳng ngại ngần mà bộc bạch nỗi lòng mình, về chuyện con gái bác và nỗi lo đang chiếm trọn lấy tâm trí bác lúc này.

Ngẫm nghĩ một hồi, Nam nhìn bác mỉm cười trấn an, anh nói rằng, số phận luôn có những sắp đặt thật tuyệt vời và hoàn hảo. Rồi anh chào tạm biệt bác và hẹn sẽ quay trở lại vào ngày hôm sau.

Trưa hôm đó, như đã hẹn, Nam bước vào quán trịnh trọng nói chuyện với bác Vinh.

"Bác Vinh, con xin phép bác được tìm hiểu và cưới em Ngọc". 

Bác Vinh không tin được vào tai mình, hốt hoảng hỏi lại: "Trời, con nói gì vậy Nam. Con đâu có quen con gái bác, và hôn nhân là chuyện cả đời người con ạ. Con không thể vội vàng như vậy..."

Nam nhìn bác Vinh, chân thành thưa:

"Bác ơi, năm xưa nhờ hộp cơm 5 ngàn của bác mà con nên người. Bác đã không chê số tiền tụi con kiếm được mà bán cơm đủ cho cả năm đứa tụi con. Con vẫn cứ ngỡ là chỗ tiền đó đủ để mua suất cơm cho đến lúc nghe thấy người ta nói chuyện với nhau, trong một lần chờ cơm. Khi đó, con hiểu rằng bác đã giúp đỡ tụi con cả quãng thời gian đó. Và con cũng hiểu rằng, bác trân trọng sức lao động của tụi con như thế nào". 

Lặng một lúc, Nam tiếp tục:

"Điều bác làm cho anh em con chính là điều mà một người cha dạy cho con trai mình: Con hiểu mình cần kiếm cơm bằng sức lực của tự mình. Nhưng còn hơn thế, bác giúp con hiểu mình có trách nhiệm làm những điều có thể khiến người khác bớt khổ, khiến người khác có thể hạnh phúc hơn. Nên khi nghe chuyện của em Ngọc, thấy được sự dũng cảm và nhân hậu của bác ở trong em, con cảm thấy rằng, đây chính là cơ hội để con có thể sống như bác đã dạy. Đem tới một mái ấm cho hai mẹ con em... Và con nghĩ, một cuộc sống gia đình bền vững sẽ được gây dựng nên từ lòng bao dung, cảm thông và chấp nhận, tuy con chưa có nhiều thời gian tìm hiểu em Ngọc, nhưng con biết, chỉ cần có tấm lòng thì mọi chuyện tốt lành đều có thể xảy đến..."

Bác Vinh chỉ biết nhìn Nam mà không thể nói gì... Trên khuôn mặt người đàn ông hiền hậu lúc này ngập tràn những giọt nước mắt - những giọt nước mắt của sự hạnh phúc, của lòng biết ơn và của niềm tin vào những điều tốt đẹp. Những ngày tiếp sau đó, Nam đến làm quen với Ngọc, chăm sóc cô thật chu đáo. Và như một sự an bài của số mệnh, hai người tâm đầu ý hợp, đối xử với nhau bằng cả tấm lòng. Hôn nhân của họ cũng vì thế mà thuận lợi và đầy hương thơm trái ngọt.

Tấm lòng nhân hậu, trái tim thiện lương của bác Vinh đã gieo những hạt mầm hạnh phúc cho cuộc sống của hai bạn trẻ, con gái bác và cậu bé xa lạ ngày nào. Lòng nhân hậu không phải là thứ gì đó trừu tượng, vô hình. Nó chỉ đơn giản là những hành động xuất phát từ sự cảm thông, sự quan tâm chân thành và mong ước được sẻ chia khó khăn với người khác.

Tuy đơn giản, nhưng sự quan tâm và đối xử xuất phát từ thực tâm ấy lại chứa đựng cả một sức mạnh to lớn - sức mạnh hóa giải khổ đau: Mười hai năm trước, lòng nhân hậu của bác Vinh đã giúp cuộc sống khốn khó của cậu bé bán vé số trở nên đầy đủ hơn với một bữa no trong ngày, ấm áp hơn nhờ sự quan tâm, trân trọng. Mười hai năm sau, mầm thiện lương bác Vinh gieo ngày nào đã giúp con gái bác thoát khỏi tình thế hiểm nghèo và cô còn có được môt gia đình hạnh phúc và một người thực sự yêu thương.

Trời đất luôn có quy luật: Gieo trồng cái Thiện, hoa trái sau này sẽ nhất định sẽ là tốt đẹp, an lành. Vậy nên, hãy cứ sống hết mình và tin vào sự sắp đặt của số phận...

Ly Ly

Xem thêm:

Ông Trump hoãn họp G7, muốn mời thêm 4 nước tham gia

Ông Trump hoãn họp G7, muốn mời thêm 4 nước tham gia https://ift.tt/2zOLM0X

Tổng thống Mỹ Donald Trump hôm 30/5 cho biết ông sẽ hoãn họp thượng đỉnh G7 diễn ra vào tháng 6 như dự kiến và muốn mời thêm một số nước tham dự.

"Tôi trì hoãn cuộc họp vì tôi cảm thấy G7 không đại diện chính xác cho những gì đang diễn ra trên thế giới. Đó là một nhóm các quốc gia rất lỗi thời", Reuters dẫn lời Tổng thống Trump nói với các phóng viên trên chuyên cơ Không lực Một hôm 30/5.

Hãng tin AFP dẫn lời ông Trump cho biết, hội nghị có thể diễn ra vào tháng 9, trước hoặc sau cuộc họp Đại hội đồng Liên Hợp Quốc và cũng có thể diễn ra sau cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ.

G7 là nhóm các quốc gia có nền kinh tế hàng đầu thế giới gồm Anh, Mỹ, Đức, Italy, Canada, Pháp và Nhật Bản. Tổng thống Trump muốn mời thêm Úc, Nga, Hàn Quốc và Ấn Độ tham dự kỳ họp mở rộng của G7 trong năm nay.

Theo Reuters, Giám đốc truyền thông chiến lược Nhà Trắng Alyssa Farah cho biết ông Trump muốn các nước thảo luận về Trung Quốc tại hội nghị thượng đỉnh.

Trước đó, Tổng thống Trump thông báo rằng ông có kế hoạch mời đại diện các nước tới Mỹ họp G7 vào cuối tháng 6. Theo thông tin từ Nhà Trắng, Tổng thống Pháp Emmanuel Macron ủng hộ ý tưởng về cuộc họp trực tiếp, nhưng Thủ tướng Canada Justin Trudeau chưa xác nhận vì quan ngại tình hình đại dịch. Thủ tướng Đức Angela Merkel đầu tuần này cho biết bà không thể tham dự cuộc họp G7 tại Mỹ.

“Lòng tự trọng” của loài chó

“Lòng tự trọng” của loài chó https://ift.tt/2XInayY

Năm ấy tôi quen một huấn luyện viên dạy chó nghiệp vụ trong quân đội. Tôi hỏi anh: “Loại chó thông minh nhất có thể đạt được tới trình độ như thế nào?”

Anh trả lời:

“Trừ chuyện không biết nói ra, chúng không khác gì người.” Câu trả lời của anh khiến tôi sửng sốt.

Tôi hỏi tiếp:

“Phải chăng câu này của anh có lẫn lộn nhiều màu sắc tình cảm?”

“Không đâu!” – Anh nói. Rồi anh kể cho tôi nghe dăm ba câu chuyện về loài chó, đều là những chuyện chính anh từng trải qua.

Có mấy chuyện tôi đã quên mất rồi, duy chỉ có một chuyện sau đây thì cho đến nay tôi vẫn còn nhớ như in.

Trong doanh trại của anh có một con chó cực kỳ thông minh tên là Đen. Để trắc nghiệm năng lực phản ứng của nó, một hôm mấy huấn luyện viên dạy chó nghĩ ra một biện pháp đặc biệt. Họ chọn hơn chục người xếp thành một hàng, sau đó cử một người trong số đó vào trong doanh trại “lấy cắp” một vật đem giấu đi, rồi lại trở về đứng trong hàng.

Khi mọi việc đã xong xuôi, huấn luyện viên dạy chó dắt con Đen đến, bảo nó đi tìm vật bị mất. Con Đen chạy đi, chỉ một loáng sau đã thấy nó ngoạm vật kia mang đến. Huấn luyện viên dạy chó cả mừng vỗ vỗ lên đầu nó tỏ ý khen ngợi. Rồi anh chỉ tay vào hàng người kia, bảo con Đen đi tìm kẻ đã lấy cắp vật ấy. Nó chạy đến dí mũi hít hít ngửi ngửi hết người này đến người khác, chẳng mấy chốc đã cắn quần một anh lôi ra ngoài hàng, đúng là anh “kẻ cắp” kia.

Phải nói rằng như vậy con Đen đã hoàn thành trọn vẹn nhiệm vụ được giao, thế nhưng huấn luyện viên dạy chó lại cứ một mực lắc đầu bảo nó:

“Không, không phải người ấy! Tìm lại đi!”

Con Đen tỏ ý hết sức ngạc nhiên, mắt nó ánh lên nỗi nghi hoặc, thắc mắc, vì nó tin chắc rằng mình không hề tìm nhầm người; nhưng mặt khác nó lại tuyệt đối tin tưởng vào huấn luyện viên của mình.

“Đây, đây là chuyện thế nào nhỉ?” – nó nghĩ. “Không phải người ấy! Đi tìm lại đi!”

Huấn luyện viên cứ khăng khăng bảo. Con Đen tin vào huấn luyện viên, nó quay lại tìm… Nhưng sau nhiều lần thận trọng ngửi đi ngửi lại, cuối cùng nó vẫn cứ cắn quần anh chàng kia lôi ra.

“Không! Không đúng!” Huấn luyện viên lại lắc đầu. Tìm lại đi!

Con Đen mỗi lúc một thêm nghi hoặc, đành chạy lại chỗ hàng người kia. Lần này nó đánh hơi ngửi rất lâu, rất lâu để xác định ai là kẻ cắp. Sau cùng, nó đứng lại bên cạnh anh “kẻ cắp” kia rồi quay đầu nhìn huấn luyện viên, tỏ ý – tôi cảm thấy chính là người này đây…

“Không! Tuyệt đối không phải người ấy!” Huấn luyện viên lại quát to, nét mặt trở nên nghiêm nghị.

Lòng tự tin của con Đen bị đập tan tành. Dĩ nhiên nó tin vào huấn luyện viên hơn là tin vào bản thân nó. Rốt cuộc nó bỏ tên kẻ cắp kia và đi tìm người khác. Nhưng người khác… đều không đúng mà?

“Nó ở trong hàng người ấy đấy! Mau tìm ra ngay!” – Huấn luyện viên quát lên.

Con Đen thất vọng chán nản. Nó dừng lại bên chân mỗi người một lúc, nhìn nhìn ngó ngó xem người đó có giống tên kẻ cắp hay không, rồi quay đầu nhìn ánh mắt của huấn luyện viên, hy vọng có thể tìm thấy chút ít tín hiệu hoặc biểu thị gì đấy… Cuối cùng, khi nó nắm bắt được một chút xíu biến đổi trong ánh mắt của huấn luyện viên, nó cắn quần người đứng bên cạnh và kéo ra.

Tất nhiên, lần này thì nó đã nhầm. Nhưng huấn luyện viên của nó cùng mấy người kia thì lại cười ha hả. Tiếng cười khiến con Đen trở nên lú lẫn. Sau cùng huấn luyện viên gọi “kẻ cắp” bước ra ngoài hàng, rồi bảo con Đen:

“Lần đầu mày tìm đúng rồi, nhưng mày sai ở chỗ không kiên trì mình đúng…”

Một điều khiến huấn luyện viên và tất cả mọi người có mặt lúc ấy không thể hiểu được và vô cùng kinh ngạc, vô cùng ân hận, là ngay trong khoảnh khắc ấy họ đã nhìn thấy: Khi con Đen hiểu ra chuyện vừa rồi là một vụ lừa dối, nó “ngoào” lên một tiếng vô cùng đau khổ, mắt ứa ra những giọt nước mắt nóng hổi.

Sau đấy nó ủ rũ gục đầu nặng nề, thui thủi từng bước bỏ đi…

"Đen! Đen! Mày đi đâu thế hả?" Huấn luyện viên sợ hãi đuổi theo hỏi tới tấp.

Con Đen chẳng hề đoái hoài tới người rèn dạy nó, cứ cắm cúi đi ra khỏi doanh trại.

"Đen! Đen! Tao xin lỗi mày!" Huấn luyện viên òa lên khóc.

Nhưng con Đen chẳng hề xúc động, nó không thèm ngoái lại nhìn chủ mình.

"Đen! Đừng giận! Tao chỉ đùa mày một tí thôi mà!" Huấn luyện viên chạy đến ôm chặt lấy con chó, nước mắt nóng hổi từ mặt anh lã chã rơi xuống con Đen.

Con chó giãy giụa tuột ra khỏi vòng tay của huấn luyện viên, rồi nó thủng thẳng, lừ đừ từng bước đi lên quả đồi ở bên ngoài doanh trại, tìm một chỗ khuất gió xoài bốn chân nằm xuống đất…

Mấy ngày sau đấy con Đen không ăn không uống, ủ rũ chán chường. Mặc cho huấn luyện viên dỗ dành, nựng nịu thế nào đi nữa, nó cũng nhất định không chịu tha lỗi cho anh. Lúc bấy giờ mọi người mới hiểu ra: Dù chỉ là con chó thôi, nó cũng cần sự tự trọng của mình và nó thất vọng vì lòng trung thành lại bị đem ra đùa giỡn.

Độc giả có thể đọc bài gốc tại đây.

Video xem thêm: Hành trình người cha chữa bệnh suy giảm tiểu cầu vô căn cho con gái

[videoplayer link="https://video3.dkn.tv/phap-luan-cong-hanh-trinh-nguoi-cha-chua-benh-suy-giam-tieu-cau-vo-can-cho-con-gai_5bb2f448d.html"]

Cầu thủ đầu tiên chết vì nhiễm Covid-19

Cầu thủ đầu tiên chết vì nhiễm Covid-19 https://ift.tt/3gNDNSy

LĐBĐ Bolivia vừa xác nhận cầu thủ Deibert Frans Roman Guzman hiện chơi cho CLB University of Trinidad tử vong do nhiễm Covid-19

Dịch Covid-19 bùng phát khiến nhiều giải đấu bị hoãn lại, các cầu thủ phải tự cách ly và luyện tập tại nhà, do đó việc nhiễm dịch bệnh của các cầu thủ là khá thấp.

Nhưng mới đây một trường hợp đáng tiếc đã xảy ra, đó là Deibert Frans Roman Guzman (25 tuổi), thuộc biên chế của CLB University of Trinidad (giải hạng hai Bolivia), đã không qua khỏi sau khoảng 1 tháng điều trị do nhiễm Covid-19. Deibert cũng từng được khoác áo CLB lâu đời bậc nhất của Bolivia là Nacional Potosi trước khi chuyển sang thi đấu cho CLB University of Trinidad. Ngoài ra Deibert cũng từng được gọi lên ĐT trẻ của Bolivia.

Chủ tịch Liên đoàn bóng đá Bolivia, ông Angel Sanchez đã thay mặt giới cầu thủ tại Bolivia gửi lời chia buồn tới gia đình Deibert Frans Roman Guzman trước sự ra đi đột ngột này.

Theo thông tin từ tờ Daily Star, trước đó cha của Deibert là Belizario Roman và chú Luis Carmelo Roman cũng đã mất vì mắc Covid-19. bố của Deibert từng là chủ tịch của CLB University of Trinidad, trong khi đó chú của cầu thủ xấu số này cũng đang là HLV của CLB Deportivo Perejique.

Ổ dịch bệnh Trung Quốc: Nơi bắt nguồn của những thứ phản nhân tính

Ổ dịch bệnh Trung Quốc: Nơi bắt nguồn của những thứ phản nhân tính https://ift.tt/3cmTi01

Mới nghe thấy không liên quan, nhưng liệu những việc làm xú bại vi phạm đạo đức tại Trung Quốc có mối liên hệ nào với những bệnh dịch, thiên tai hoành hành tại đây hay không?

Rất ít người có thể tưởng tượng, đợt ôn dịch năm 2020 sẽ bùng phát tại Trung Quốc và lan rộng khắp thế giới. Đã có nhiều người vì nó mà bỏ mạng, có nhiều gia đình vì nó mà mất đi người thân, có nhiều quốc gia khi bệnh dịch ập đến vì không có sự chuẩn bị đầy đủ nên trở tay không kịp. 

Trận đại dịch lần này dường như đang thay đổi hướng đi của lịch sử loài người. Nó có thể không chỉ là một sự cố mang tính ngẫu nhiên. Trên thực tế, ở Trung Quốc lẫn nhiều nơi trên toàn thế giới từ xa xưa đã có những dự ngôn liên quan đến sự việc này.

Và thật trùng hợp thay, Trung Quốc hiện đại đang là nơi bắt nguồn, chứa chấp hoặc tạo điều kiện thuận lợi nhất cho những thứ biến dị phản nhân tính của con người. Có những thứ là do chính quyền nước này nuôi dưỡng tạo nên, lại có những thứ gặp môi trường tà ác phù hợp ở đó mà được phát triển mạnh mẽ. Nhân quả chẳng phải chính là như vậy?

Khoảng mười mấy năm trước đây, một hiện tượng 'quái dị' chưa từng thấy cũng tương tự như đợt ôn dịch lần này khởi nguồn từ Trung Quốc, lan truyền tới các thành phố lớn trên toàn thế giới. Hầu như mọi người đều đọc tin tức có liên quan về nó, nhìn thấy những quảng cáo bắt mắt về nó, thậm chí còn có người từng đến tận hiện trường để tận mắt thấy nó. 

Đó là triển lãm nhựa hóa cơ thể người lưu diễn vòng quanh các thành phố lớn trên toàn thế giới. Một số xác chết không rõ nguồn gốc, không ai biết tên của họ khi còn sống là gì, người thân của họ là ai, họ bị một loại kỹ thuật "nhựa hóa sinh" làm thành mẫu xét nghiệm cơ thể, sau đó được đưa ra triển lãm ở các tư thế khác nhau, phơi bày cơ bắp và nội tạng, mang đi khắp thế giới triển lãm. 

Dù danh tính của những thi thể này không rõ ràng, mọi người không biết họ từng là người thân của ai, nhưng hầu hết các xác chết này đều đến từ Trung Quốc. Trong khi đối với luân lý đạo đức truyền thống của người Trung Hoa, việc trưng bày triển lãm thi thể người quá cố cho lượng lớn khán giả chiêm ngưỡng được coi là hành động thiếu tôn trọng với người quá cố và người thân của họ. Nhưng dưới sự tiếp tay của chính quyền Trung Quốc, thứ triển lãm kinh hoàng này lại có cơ hội phát triển chính từ mảnh đất Trung Nguyên trọng Lễ Nghĩa.

Hoạt động kinh doanh siêu lợi nhuận, quy mô lớn

Tháng 8/1999, Gunther Von Hagens đã đầu tư 15 triệu đô la Mỹ để thành lập Nhà máy nhựa hóa cơ thể người đầu tiên tại Đại Liên Trung Quốc. Ông ta phát minh ra cách nhựa hóa cơ thể người bằng cách thay thế nước và chất béo của cơ thể bằng các chất dẻo có độ bền khác nhau. Quá trình mổ, ướp, và nhựa hóa một xác người hoàn chỉnh tiêu tốn khoảng 1.500 giờ công và thường mất khoảng 1 năm để hoàn thiện.

Der Spiegel gọi Von Hagens là “Bác sĩ tử thần” trên trang bìa tờ báo nói về nguồn gốc các thi thể nhựa hóa.

Năm 2003, phóng viên của Tuần báo Liễu Vọng phương Đông thuộc Tân Hoa Xã đã từng mô tả quy mô của nhà máy này vào thời điểm đó: Nhà máy của Von Hagens có diện tích khoảng gần 30.000 mét vuông, có một tòa nhà hành chính 6 tầng và một xưởng sản xuất mẫu vật 2.000 mét vuông. Nó chưa bao gồm một xưởng bảo quản nguyên liệu (xác chết) và xưởng mẫu vật cơ thể kiên cố với diện tích 1000 mét vuông. 

Đây rõ ràng là hoạt động kinh doanh có thể mang lại lợi nhuận vô cùng cao, vì Hagens cho rằng quy mô công ty cần lớn hơn. Ngày 13/10/2003, ông ta có chia sẻ với phóng viên của Tuần báo Liễu Vọng phương Đông: "Trong vài năm tới, công ty sẽ tăng nguồn vốn đầu tư thêm 20 triệu đô la Mỹ, xây dựng 2 tòa nhà văn phòng để nghiên cứu làm việc, 2 xưởng sản xuất chế tác mẫu vật từ cơ thể người. Đến lúc đó, công ty sẽ đạt được công suất tối đa". 

Nhiều nhà máy nhựa hóa cơ thể được mở ra tại khắp nơi ở Trung Quốc, khiến đây trở thành nơi xuất khẩu xác chết số một thế giới. Theo Đài Á châu Tự do, một cơ thể nhựa hóa có thể được bán với giá một triệu đô la. Người ta ước tính rằng Tùy Hồng Cẩm (học trò của Von Hagens) đã bán gần 1.000 mẫu vật cho các nước khác nhau từ năm 2004. 

Một báo cáo từ Thời báo New York vào năm 2006 cho biết: “Thế giới cơ thể người” của Von Hagens đã thu hút 20 triệu người trên toàn cầu và thu về hơn 200 triệu đô la. Ít nhất 10 nhà máy cơ thể khác của Trung Quốc đã được mở ra để thực hiện đơn đặt hàng triển lãm, chuyển các tử thi được bảo quản đến Nhật Bản, Hàn Quốc và Hoa Kỳ.

Vì sao lại là Trung Quốc?

Tại sao Von Hagens lại xây dựng nhà máy tại Trung Quốc? Trong một bài phỏng vấn của Tuần báo Liễu Vọng phương Đông tiết lộ: Công ty này nhấn mạnh rằng: "Trung Quốc có đủ nguồn xác chết, nguyên liệu hóa học và chi phí mua thiết bị sử dụng để chế tác nhựa hóa cơ thể người tại đây thấp hơn từ 2-3 lần so với nước ngoài". Đây là một trong những nhân tố quan trọng để ông ta quyết định xây dựng cơ sở sản xuất tại đây.

Trên thực tế, nguồn thi thể tại Trung Quốc dồi dào tới mức không chỉ khiến Hagens kiếm được nhiều tiền, mà còn để người học việc của ông ta là Tùy Hồng Cẩm cũng phát tài lớn. 

Năm 2000, học trò của Hagens là Tùy Hồng Cẩm đã tách ra thành lập công ty nhựa hóa sinh vật đại học y khoa Đại Liên (sau này là Công ty TNHH công nghệ sinh học Đại Liên Hồng Phong). Cả hai trở thành đối thủ cạnh tranh lớn trong ngành. Công ty này cũng đã tạo ra rất nhiều mẫu nhựa hóa cơ thể người và ký hợp đồng trị giá 25 triệu đô la Mỹ với công ty triển lãm số một ở Georgia Hoa Kỳ, là công ty triển lãm luân lưu ở nhiều bang của Hoa Kỳ. 

Các phương tiện truyền thông của ĐCSTQ cũng thừa nhận, tại đây có hai nhà máy gia công xác người lớn nhất thế giới. Ngày 24/8/2012, ngay trong lời mở đầu của một bài viết đăng trên tạp chí con thuộc tờ Nhân dân nhật báo có viết: Hai nhà máy lớn nhất thế giới về lĩnh vực nhựa hóa cơ thể người đều ở Đại Liên, Von Hagens người được mệnh danh là 'tiến sĩ tử thần' và giáo sư đại học y khoa Đại Liên, Tùy Hồng Cẩm là hai nhân vật tham gia chính, một trong các công ty triển lãm lớn nhất thế giới cũng có liên quan. 

Các công ty sản xuất tiêu bản cơ thể người được nhựa hóa cho rằng chỉ các xác vô danh mới được sử dụng. Tuy nhiên, theo Quy định về giải phẫu thi thể do Bộ Y tế Trung Quốc ban hành vào tháng 2/1979, chỉ sau khi một thi thể vẫn vô danh trong ít nhất một tháng, thì nó mới được cho là “vô danh” và được dùng cho nghiên cứu giải phẫu bởi những trường y. Những thi thể này lúc đó sẽ không còn phù hợp cho quy trình nhựa hóa vốn yêu cầu xác chết phải còn tươi và không được ướp chất bảo quản.

Ngay từ năm 2006, Thời báo New York cũng đặt nhiều câu hỏi liên quan đến nguồn gốc các thi thể mà ông Von Hagens có được, và ví đây như một “ngành tiểu công nghiệp ngầm man rợ mới xuất hiện ở Trung Quốc".

Thời báo New York cho biết: “Tại Trung Quốc, xác định được ai kinh doanh cơ thể người và những cơ thể đến từ đâu quả thực không dễ dàng. Các viện bảo tàng, nơi tổ chức những buổi triển lãm cơ thể người tại Trung Quốc nói rằng họ đột nhiên "quên" ai đã cung cấp thi thể, công an thường xuyên thay đổi những câu chuyện về những gì họ đã làm với các thi thể, và thậm chí các trường đại học đã xác nhận và sau đó chối bỏ việc tồn tại những cuộc phẫu thuật bảo quản cơ thể người trong trường của họ".

Cho đến tháng 5/2008, một thỏa thuận với Tổng chưởng lý New York đã buộc đối tác của Tùy Hồng Cẩm là Premier Exhibitions phải công bố thông tin liên quan đến trách nhiệm và nguồn gốc các thi thể trong triển lãm. Trên website của mình, Premier Exhibitions đã cho rằng các thi thể có nguồn gốc từ Công An Trung Quốc.

Những thi thể người bị nghi ngờ là đến từ các tù nhân lương tâm, những tín đồ của Phật Giáo Tây Tạng, người Duy Ngô Nhĩ hay các học viên Pháp Luân Công... (ảnh: Wikipedia).

Tùy Hồng Cẩm cũng từng nói rằng một số “thi thể” là đến từ Cục Công an. Ông ta nói sự hỗ trợ từ các quan chức chính phủ đã xây được nhà máy nhựa hóa cơ thể người lớn nhất thế giới. Một quan chức của Phòng 610 (là một lực lượng bí mật đứng ngoài pháp luật, được các nhà hoạt động nhân quyền gọi là “Gestapo của Trung Quốc” chuyên đàn áp Pháp Luân Công) Thiên Tân đã xác nhận rằng một số nội tạng và thi thể là của người tập Pháp Luân Công.

Ông Ngô Hoằng Đạt, người sáng lập quỹ nghiên cứu cải tạo lao động từng có một bài báo tựa đề Triển lãm nhựa hóa cơ thể người: Sự thật và suy ngẫm có đoạn: Việc Trung Quốc hiện nay là quốc gia duy nhất nhựa hóa cơ thể người, phản ánh sự rạn nứt về thể chế và văn hóa. Ông Hagens, người tự xưng có nguồn thi thể chủ yếu do người Đức quyên góp tại sao lại từ xa xôi ngàn dặm tới Trung Quốc thành lập nhà máy? Tùy Hồng Cẩm, người học trò của ông ta sau khi tách ra tự lập nhà máy riêng tại sao cũng biến đây thành xưởng nhựa hóa cơ thể lớn nhất thế giới. Hiện tượng này giải thích điều gì? 

Tội ác và băng hoại đạo đức: Những dấu hiệu điển hình dẫn tới đại nạn trong các dự ngôn

Cả văn hóa phương Đông và phương Tây đều nhận định, bệnh dịch xuất hiện tại thế giới là do đạo đức nhân loại trượt dốc và phạm tội ác. Tại sao nói việc triển lãm nhựa hóa cơ thể người ở khắp nơi trên thế giới là dấu hiệu dự báo bệnh dịch sẽ xuất hiện tại thế gian? Vì ít nhất nó giải thích hai sự việc. 

Đầu tiên, lượng lớn xác chết không rõ nguồn gốc xuất hiện tại Trung Quốc chính vào thời kỳ ĐCSTQ thực hiện các cuộc bức hại tín ngưỡng tàn khốc mang tính tập thể. Hơn nữa, trong thời kỳ này, việc cấy ghép nội tạng quy mô lớn với nguồn gốc nội tạng không xác định cũng đạt đến đỉnh cao tại Trung Quốc, thậm chí hình thành sự kiện một lượng lớn những người nước ngoài Trung Quốc đợi hiến tạng. Họ chi một số tiền khổng lồ tại Trung Quốc cho một tour du lịch ghép tạng nhanh chóng. Đằng sau điều này là những tội ác phản nhân loại và tàn nhẫn tới mức khó tưởng tượng do ĐCSTQ gây ra. 

Thứ hai, mặc dù ở một số nơi, buổi triển lãm này bị chính quyền địa phương đóng cửa, nhưng ở một số nơi nó vẫn được tổ chức, thậm chí khách tham quan đông vô cùng tận. Điều này cũng là minh chứng cho thấy đạo đức của toàn nhân loại đã trượt dốc. Một mặt họ khinh thường, xem nhẹ không đi ngăn cản tội ác của Trung cộng, một mặt rất nhiều người đã mất đi sự tôn trọng với phẩm giá con người. Thu nhập từ các cuộc triển lãm này trên khắp thế giới đã khiến nhà máy chế biến thi thể ở Trung Quốc trở nên giàu có, càng biến tướng trong sự ngụy trang trở thành công cụ ủng hộ cho tội ác của ĐCSTQ. 

Trong chiến tranh thế giới thứ hai, Đức quốc xã từng tiêu diệt cộng đồng người Do Thái bằng nhiều phương pháp tàn nhẫn, nhưng họ cũng không vận chuyển những nạn nhân luân lưu triển lãm khắp thế giới. Vậy mà việc tà ác, xấu xa phản nhân tính như vậy lại đường đường chính chính xảy ra tại thế giới hiện nay. Nhân loại tương lai sẽ coi đây là điều sỉ nhục lớn cho thời đại này. 

Theo Hách Diên, Soundofhope
Kiên Định biên dịch

Bùi Tiến Dũng trổ tài bắt penalty, TP HCM vào tứ kết Cúp Quốc gia

Bùi Tiến Dũng trổ tài bắt penalty, TP HCM vào tứ kết Cúp Quốc gia https://ift.tt/36JwzKJ

Chỉ được tung ra sân sau 90 phút nhưng Bùi Tiến Dũng cũng kịp đóng vai người hùng khi có hai pha cản phá penalty xuất sắc qua đó giúp TP HCM vượt qua SHB Đà Nẵng 3-2 ở lượt trận vòng 1/8 Cúp Quốc gia diễn ra tối 30/5

TP HCM tiếp SHB Đà Nẵng trên sân Thống Nhất là trận cầu tâm điểm của loạt trận vòng 1/8 Cúp Quốc diễn ra chiều tối 30/5. Người hâm mộ bóng đá nước nhà chờ đợi xem phong độ của các tuyển thủ quốc gia góp mặt trong đội hình của hai đội như Công Phượng, thủ môn Tiến Dũng, Hữu Tuấn của TP HCM hay Hà Đức Chinh, Tiến Dụng bên phía Đà Nẵng. Tuy nhiên, khán gỉa truyền hình có chút tiếc nuối khi HLV Chung Hae-seong chủ đội chủ nhà cất Công Phượng và Bùi Tiến Dũng trên băng ghế dự bị.

Do quá hiểu lối chơi của nhau nên cả hai đội chơi khá thận trọng, vì thế không tạo được bất ngờ trong 45 phút đầu tiên và cũng không có bàn thắng nào được ghi. Sang hiệp 2, tiền đạo Công Phượng được tung vào sân với hy vọng tạo sự đột biến trên hàng công TP HCM. Tuy nhiên, một mình chân sút này cũng không thể làm thay đổi cục diện trận đấu khi mà các đồng đội của Công Phượng tỏ ra bế tắc trong các phương án triển khai tấn công.

Lối chơi bên phía các học trò của HLV Lê Huỳnh Đức cũng không khởi sắc hơn,. Họ chủ yếu tấn công ở hai biên nhưng những quả tạt bóng cuối cùng đều không thể đến chân các tiền đạo phía trong.

90 phút khép lại mà không có đội nào ghi được bàn thắng và trận đấu phải định đoạt bằng loạt sút luân lưu. Lúc này HLV Chung Hae-seong mới tung thủ môn bùi Tiến Dũng vào sân thay cho Thanh Thắng. Không phụ lòng tin tưởng của HLV người Hàn Quốc, Tiến Dũng đã có một màn trình diễn ấn tượng, tái hiện phong độ bắt penalty tuyệt vời như ở Thường Châu cách đây 3 năm.

Tiến Dũng đã phá cản phá thành công trước 2 lượt sút của Ankinade và Thanh Hải bên phía Đà Nẵng qua đó mang về chiến thắng chung cuộc 3-2 cho TP HCM để giúp đội bóng này giành quyền đi tiếp.

Kết quả các cặp đấu còn lại diễn ra trong chiều 30/05: CLB Bà Rịa- Vũng Tàu tiếp tục gây bất ngờ khi loại SLNA cũng trên chấm luân lưu 11m sau khi hai đội hoà nhau 1-1 sau 90 phút. Than Quảng Ninh cũng vượt qua Nam Định bằng loạt sút 11m sau khi hai đội hoà nhau 2-2. Riêng cặp An Giang – Viettel có sự chênh lệch đẳng cấp khi đội bóng quân đội giành chiến thắng 2-0.

Hôm 31/05 sẽ diễn ra 4 cặp đấu còn lại của vòng 1/8: Bình Dương – Thanh Hoá, Cần Thơ – Bình Phước, Quảng Nam – Hà Tĩnh và Hà Nội gặp Đồng Tháp.

Người đàn ông cô đơn chết trong bệnh tật, ai cũng tưởng ông chẳng có giá trị gì đến khi tìm được một thứ…

Người đàn ông cô đơn chết trong bệnh tật, ai cũng tưởng ông chẳng có giá trị gì đến khi tìm được một thứ… https://ift.tt/2TWrwkG

Ở rất nhiều nơi trên thế giới, khi cha mẹ đến tuổi già, con cái sẽ gửi họ vào bệnh viện hoặc trại dưỡng lão như một cách để hoàn thành trách nhiệm. Thật đáng buồn là thời gian trôi đi thì họ cũng dần bị lãng quên bởi chính những đứa con mình... Câu chuyện xúc động về người đàn ông già chết cô đơn trong viện dưỡng lão dưới đây đã làm thức tỉnh trái tim của hàng triệu người trên thế giới...

Ông Mak Filiser được đưa vào một viện dưỡng lão ở Úc khi đã ở tuổi xế chiều. Ông chẳng có gì trong tay ngoài một cơ thể gầy guộc và làn da nhăn nheo, đen sạm vì sương gió. Ông cũng không có tiền làm 'của để dành' lúc cuối đời và con cái ông thì quá bận rộn để thỉnh thoảng có thể ghé thăm ông.

Vợ ông đã sang thế giới bên kia từ nhiều năm trước, bỏ lại ông một mình cô đơn trên cõi đời này. Ông lặng lẽ sống những giây phút cuối đời trong bệnh viện, cùng những người già cô đơn khác và dưới sự chăm sóc của các cô y tá. Ông thường ngồi một mình, lặng nhìn khung cảnh bên ngoài qua song cửa sổ và nhớ về những điều đã qua...

Thời gian cứ thế trôi qua cho đến giây phút ông trút hơi thở cuối cùng... Mọi người vẫn nghĩ ông chẳng thể nào sở hữu thứ gì có giá trị, cho đến khi cô y tá dọn phòng và phát hiện ra một tờ giấy nhàu nát dưới gối... Cô mở ra và phát hiện ra đó là một bài thơ viết tay. Khi đọc những dòng chữ trên tờ giấy cũ ấy, cô y tá đã không cầm được nước mắt... Bài thơ có tên "Cranky Old Man" (tạm dịch là Ông lão gàn dở).

"Ông lão gàn dở
Hỡi những cô y tá, cô thấy gì?
Cô nghĩ điều gì khi nhìn vào tôi?
Một ông lão ốm yếu, già nua và ngớ ngẩn
Tính tình thật kì quặc với đôi mắt xa xăm
Luôn rơi vãi thức ăn, chẳng mấy khi lên tiếng
Khi cô lớn tiếng quát: "Ông hãy cố một lần
Dường như ông không thấy, mọi điều mà tôi làm"

Người luôn mãi bỏ quên…một chiếc giày hay tất?
Chẳng bao giờ lên tiếng, để mặc cô làm việc
Tắm rửa và ăn uống, suốt cho một ngày dài
Đó là điều cô nghĩ, nhìn thấy, có phải không?
Nhìn kĩ hơn cô hỡi, cô chưa thấy tôi đâu
Hãy ngồi đây tôi kể, câu chuyện của đời mình

Khi tôi lên mười tuổi, sống với cha và mẹ
Với anh và với chị, những người yêu thương nhau
Rồi khi lên mười sáu, với đôi cánh trên chân
Luôn mơ mộng mỗi ngày, về tình yêu đích thực
Và chú rể đôi mươi, với trái tim rực cháy
Sống với lời nguyện thề, trọn đời xin gìn giữ.

Bước vào tuổi hai lăm, nuôi nấng đứa con mình
Luôn cần sự chỉ bảo, bên mái ấm yêu thương
Người đàn ông ba mươi, khi sức trai bùng cháy
Che chở cho mọi người, gắn bó mãi dài lâu
Tuổi bốn mươi ập tới, đàn con cất cánh bay
Người phụ nữ bên tôi, giúp vơi đi nỗi sầu
Năm mươi năm trôi qua, những đứa trẻ lại về
Một lần nữa trong tôi, hạnh phúc lại đong đầy.

Bóng tối bỗng che phủ, khi vợ hiền đi xa
Tôi nhìn vào tương lai, run rẩy và sợ hãi
Những đứa trẻ của tôi, chẳng thể nào gặp chúng
Năm tháng đã trôi qua, cuốn mất đi tình yêu
Giờ đây đã già nua, thiên nhiên thật tàn nhẫn
Tuổi già đến nhanh chóng, cứ ngỡ như trò đùa
Thân xác bỗng suy tàn, sức sống cũng ra đi
Tuy trái tim ngừng đập, chỉ còn là đá lạnh
Nhưng trong thân xác này, nhiệt huyết vẫn bùng cháy

Để rồi một ngày kia, trái tim bừng sống dậy
Tôi nhớ những niềm vui…tôi nhớ những nỗi buồn…
Tôi yêu và tôi sống, bắt đầu một lần nữa
Dù giây phút còn lại, ít ỏi và ngắn ngủi
Người ơi có biết chăng, chẳng có gì vĩnh cữu
Hãy mở mắt và nhìn
Chẳng phải lão già đâu
Hãy lại gần và thấy…một TÔI thật trẻ trung."

Bài thơ thực sự xúc động này sau đó đã lan truyền khắp nước Úc, có mặt trên mọi tạp chí trong lễ Giáng Sinh và trở thành một hiện tượng toàn cầu, lan truyền mạnh mẽ trên mạng Internet. Giá trị của bài thơ không phải nằm ở câu chữ 'điêu luyện', chau chuốt hay là một tác phẩm nghệ thuật kinh điển, mà nằm ở trái tim chân thành của một người đàn ông sắp về với Chúa nhớ về cuộc đời mình và nhắn nhủ với người ở lại.

Mak đã từng có một tuổi thơ yên bình với cha mẹ, có một người thầm thương trộm nhớ thời niên thiếu. Đến khi trưởng thành, ông xây dựng một tổ ấm hạnh phúc với người bạn đời và những đứa con ngoan. Thời gian trôi đi, khi chúng trưởng thành và rời xa ông, người vợ hiền đã bầu bạn với ông đến khi bà sang thế giới bên kia. Những kỷ niệm giản dị ấy là 'vốn liếng' quý giá nhất cho tuổi già cô đơn của Mak. Trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời mình, tuy sống trong cô đơn nghèo khổ, ông vẫn giữ một trái tim đầy lửa, vẫn muốn sống hết mình với cuộc đời.

Đời người tuy ngắn ngủi nhưng ai cũng có thể làm nó trở nên ý nghĩa nếu biết sống hết mình và trân trọng những điều giản dị. Từ lúc sinh ra, trưởng thành cho đến khi kết hôn và xây dựng gia đình, Mak cũng giống như bao người bình thường khác. Nhưng khác với sự bi quan thường thấy của tuổi già, Mak có một trái tim bỏng cháy. Ẩn sau dáng vẻ già nua, khắc khổ, người đàn ông này là cả một 'kho báu' tâm hồn vô giá.

Bài thơ cũng là lời nhắc nhở tới những người trẻ tuổi hãy cố gắng ở bên cha mẹ mình và chăm sóc họ khi còn có thể. Hãy quan tâm tới cảm xúc của cha mẹ thay vì bị cuốn đi bởi cuộc sống bề bộn, vì rất có thể một ngày bạn muốn nói lời yêu thương với họ thì đã quá muộn...

Thiện Phong tổng hợp

Xem thêm:

Thanh Hóa: Hai người lạ lướt qua 4 con bò lăn ra chết

Thanh Hóa: Hai người lạ lướt qua 4 con bò lăn ra chết https://ift.tt/2zMzHJt

Công an TP Sầm Sơn (Thanh Hóa) đang điều tra nguyên nhân 4 con bò của ông Nguyễn Sỹ Nhì (50 tuổi, trú phường Quảng Tiến) vừa chết bất thường sau khi 2 người đàn ông lạ mặt xuất hiện.

Chiều 27/5, đàn bò của ông Nguyễn Sỹ Nhì đang ăn cỏ cách nhà khoảng 100 m, thì xuất hiện 2 người lạ mặt, sau khoảng 30 phút thì xảy ra sự việc. “Khi nghe tiếng chó sủa tôi ra xem thì thấy 2 người đàn ông lạ mặt ở gần mấy con bò. 30 phút sau tôi ra lại thấy 3 con bò đang giãy giụa, sùi bọt mép rồi chết. Con còn lại cũng chết với biểu hiện tương tự. Trước khi chết bò nhà tôi bình thường, không bỏ ăn”, ông Nhì nói trên báo Zing.

Ảnh chụp màn hình báo Lao động.

"Gia đình đã báo công an và chính quyền địa phương, họ cũng đã tới ghi nhận hiện trường, lấy mẫu mang đi xét nghiệm để làm rõ nguyên nhân. Gia đình nghi ngờ có người cố tình đầu độc 4 con bò, bởi chúng tôi đã làm ăn, nuôi trồng ở đây đã 20 năm nhưng chưa bao giờ xảy ra sự việc thế này"- ông Nhì nói.

Cũng theo ông Nhì, gia đình sống ở đây chưa có mâu thuẫn thù oán với ai, trước hôm xảy ra sự việc bò chết, gia đình ông Nhì có ngăn cản việc san lấp mặt bằng trên phần đất gia đình đang canh tác (ở khu vực cánh đồng Sông Đông, phường Quảng Cư, TP Sầm Sơn) do chưa nhận được đền bù thỏa đáng, theo Người lao động.

Hiện nguyên nhân vụ việc đang được làm rõ.

Người biết ơn cuộc đời, cuộc đời đền đáp lại thành công

Người biết ơn cuộc đời, cuộc đời đền đáp lại thành công https://ift.tt/3dnlRvO

Có người mang đến cho đời tấm lòng biết ơn trong thất bại, và rồi một ngày, cuộc đời đền đáp họ món quà Thành Công.

Jack Canfield, chuyên gia hàng đầu nước Mỹ về thành công cá nhân cho rằng thái độ mạnh mẽ nhất trong tất cả các thái độ tích cực chính là Lòng Biết Ơn. Ông từng nhận định: “Để nâng cao năng lực của bản thân, chúng ta cần xem trọng lòng biết ơn. Lòng biết ơn là thành phần đơn quan trọng nhất cho một cuộc sống hạnh phúc và tròn đầy”.

Ngày vui cũng là một ngày, ngày buồn cũng là một ngày, mỗi ngày được sống trên đời là một ngày quý giá. Hãy đặt mình trong sự biết ơn! Có như vậy ta mới nhận ra mình đã được ban tặng quá nhiều yêu thương, che chở, bài học, kinh nghiệm, vốn sống, những cung bậc cảm xúc khác nhau, và tha thứ. Cuộc sống luôn luôn là một món quà!

Chu Tử Trị (1617-1688), một nhà tư tưởng nổi tiếng của Trung Quốc, đã biên soạn một luận thuyết gồm 506 chữ bao hàm những lời giáo huấn cho hậu thế. Ông cũng giảng: “Đối với mỗi bát cháo ta húp và mỗi hạt gạo ta ăn, ta phải nhớ về sự khó nhọc của người nông dân trồng nên chúng. Đối với từng mảnh lụa ta mặc và từng sợi chỉ ta dùng, ta phải nghĩ về công lao của những người dệt nên chúng.

Thường xuyên tâm niệm lòng biết ơn chính là thể hiện của tâm tính lương thiện. Người có lòng biết ơn biết yêu thương vạn sự. Đối với họ từng hành động, từng con người, từng hoàn cảnh xảy ra đều đáng trân trọng. Họ dành tặng cuộc đời một tấm lòng biết ơn như thế, và cuối cùng cuộc đời đền đáp họ món quà "thành công".

Chuyện kể rằng ông Stevens sống ở một thành phố của Mỹ đã làm lập trình viên cho một công ty phần mềm được 8 năm. Ông những tưởng rằng mình sẽ làm ở công ty này đến khi về hưu và kết thúc sự nghiệp. Nhưng bỗng nhiên công ty phá sản.

Đứa con thứ ba của Stevens lại vừa mới chào đời, cho nên ông phải tìm việc khác ngay lập tức. Thế mà sau một tháng tìm kiếm, ông vẫn chưa thể tìm được một công việc. Ông không còn kỹ năng nào khác ngoài lập trình.

Cuối cùng, ông đọc trên báo thấy một công ty phần mềm đang tuyển lập trình viên. Nhiều người đã ứng tuyển vào cùng vị trí đó và mức độ cạnh tranh rất gay gắt.

Sau khi vượt qua vòng phỏng vấn đầu tiên, một tuần sau công ty yêu cầu ông làm một bài kiểm tra viết. Bằng kiến thức chuyên môn uyên bác của mình, ông đã vượt qua kỳ thi viết một cách dễ dàng. Hai ngày sau, ông được hẹn đến một cuộc phỏng vấn nữa.

Ông rất tự tin khi bước vào buổi phỏng vấn và nghĩ rằng mình sẽ vượt qua vì ông là một lập trình viên rất xuất sắc. Thế nhưng trong suốt buổi hôm ấy, người phỏng vấn không hề hỏi ông một câu hỏi kỹ thuật nào.

Thay vào đó, họ hỏi xem ông nghĩ rằng nền công nghiệp phần mềm sẽ phát triển theo hướng nào. Ông chưa từng nghĩ về vấn đề đó trước đây và đã không có câu trả lời thỏa đáng. Vài ngày sau, ông nhận được tin rằng mình không được nhận.

Mặc dù không có được việc làm, nhưng Stevens cho rằng ông đã học được nhiều điều từ quy trình phỏng vấn này. Ông đã quyết định viết thư cám ơn.

Ông dành khá nhiều thời gian để viết bức thư, trong đó ông viết: “Tôi xin cảm ơn quý công ty đã dành nhân lực và những tài nguyên khác để cho tôi có cơ hội được tham gia kỳ thi viết và phỏng vấn. Dù rằng tôi không được nhận, nhưng thông qua quá trình tuyển dụng này tôi đã học được nhiều điều mới mẻ về nền công nghiệp phần mềm. Xin cảm ơn mọi nỗ lực mà quý công ty đã dành cho đơn ứng tuyển của tôi. Xin cảm ơn một lần nữa!

Công ty này chưa từng nhận một lá thư kiểu như vậy bao giờ từ một ứng cử viên bị loại. Bức thư đó đã được truyền từ thấp lên cao, cuối cùng đến tay của vị chủ tịch. Sau khi đọc xong, ông không nói gì cả mà chỉ cất bức thư vào hộc bàn.

Có lẽ đối với vị chủ tịch, bức thư giống như một món quà "bất ngờ" mà cuộc đời trao tặng...

Ba tháng sau, vào dịp Giáng Sinh, ông Stevens nhận được một tấm thiệp mừng năm mới rất đẹp. Tấm thiệp được gửi từ công ty mà ông đã gửi thư cám ơn.

Trong đó viết: “Gửi ông Stevens, chúng tôi muốn mời ông cùng tham gia với chúng tôi trong kỳ nghỉ Năm Mới”. Thì ra công ty này đang có một đợt tuyển dụng mới và vị chủ tịch của công ty đã nghĩ ngay đến ông Stevens nhờ bức thư của ông.

Vị chủ tịch đã hồi đáp lại tấm lòng của ông Stevens...Bạn có nhớ câu chuyện về tiếng vọng không? Cậu bé đứng trước khu rừng, hét to, “Tôi ghét bạn!”. Khu rừng cũng đáp trả lại như thế. Và khi cậu bé cất lời “Tôi yêu bạn”, rừng già cũng trìu mến vang vọng lại lời yêu thương.

Sau hơn 12 năm làm việc, ông Stevens đã được thăng chức làm phó chủ tịch tập đoàn. Còn công ty phần mềm đó là tập đoàn Microsoft.

Vậy là thành công của ông Stevens đã kết trái từ hạt giống biết ơn! Thực ra mỗi chúng ta luôn có sẵn hạt giống biết ơn, chỉ là có gieo chúng trên mảnh đất cuộc đời hay không.

Năm 2014, nhà tâm lý học Thomas Gilovich của Đại học Cornell đã có bài phát biểu tại hội nghị thượng đỉnh “Greater Good Gratitude Summit”. Ông cho rằng, chướng ngại lớn nhất của lòng biết ơn là phương thức được lập trình của bộ não người: Chúng ta thường nhớ rất rõ những gì đã cản trở chúng ta, nhưng lại thường bỏ lỡ những thời khắc đẹp mà cuộc sống ban tặng. 

“Bởi vì trong cuộc sống, con người luôn có những mục tiêu phấn đấu hay có những vấn đề trước mắt phải giải quyết, làm chúng ta có xu hướng tập trung khắc phục khó khăn hơn là thưởng thức những điều tốt đẹp. Việc này đối với cuộc sống vật chất chúng ta là tốt, nhưng cũng làm cho ta không ý thức được điều thực sự cần trên con đường dẫn tới thành công”.

Cảm ơn giáo huấn của nhà tư tưởng Chu Tử Trị, kinh nghiệm của chuyên gia về thành công Jack Canfield, nhà tâm lý học Thomas Gilovich và câu chuyện của ông Stevens đã cho chúng ta hiểu rằng muốn thành công cần có một tấm lòng biết ơn!

Video: Những họa sĩ, kiến trúc sư, tiến sĩ và giáo viên nói về lợi ích tốt đẹp của Pháp Luân Công


[videoplayer link="https://video3.dkn.tv/nhung-hoa-si-kien-truc-su-tien-si-va-giao-vien-noi-ve-loi-ich-tot-dep-cua-phap-luan-cong_e58d09283.html"]