Nội hàm của tôn trọng là bình đẳng, giá trị, nhân cách và tu dưỡng. Hai chữ “tôn trọng” nhìn có vẻ nhẹ như lông hồng, kỳ thực lại nặng tựa Thái Sơn.
Nó như không khí cho sự sống, là Đạo hòa hợp trong quan hệ giao tiếp của con người.
Người hiểu ‘tôn trọng’, luôn khiến người khác thoải mái ấm áp. Khiến người ta như ngửi thấy hương hoa lan thoang thoảng chốn u tĩnh, như nhìn thấy núi xanh tiết xuân sang.
Tôn trọng chuyện riêng bằng hữu, không chê cười, cũng chẳng buôn chuyện.
Tôn trọng sự quan tâm của người thân, không chán ngán, cũng chẳng né tránh.
Tôn trọng tư tưởng của con cái, không bắt ép, cũng chẳng đánh mắng.
Tôn trọng sức lao động của người khác. Cho dù người ta có tỏ lòng cảm tạ, cũng chẳng khinh suất hưởng dùng.
Tôn trọng sự lựa chọn của người khác. Mỗi một người đều là cá thể độc lập, chúng ta đâu có quyền can thiệp.
Tôn trọng thói quen của người khác. Sở thích mỗi người khác nhau, thì mới có bản sắc cá tính khác biệt.
Tôn trọng giá trị quan khác nhau. Đúng sai chẳng bao phủ nổi thế giới, không bình luận mà lý giải nhiều hơn.
Tôn trọng người khác, chính là tôn trọng bản thân. Người không tôn trọng người khác, vĩnh viễn không bao giờ được tôn trọng.
Tôn trọng không phải là khách sáo, cũng chẳng phải là lễ nghi, càng không phải là giả dối.
Tôn trọng là một loại bình đẳng. Không cúi nhìn cũng chẳng ngước nhìn, không tự ti cũng chẳng tự cao.
Tôn trọng là một loại tu dưỡng, biết nhân tính mà trở nên ưu nhã.
Hãy để sức hấp dẫn của nhân cách thăng hoa, hãy để lòng nhân ái lặng lẽ lan tỏa.
Theo Mạng Lệ Chí
Nam Phương biên dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét