Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2019

Khi cổ tích khép lại: Song – Song của sau này, cái gì cũng có chỉ là… không có nhau

Khi cổ tích khép lại: Song – Song của sau này, cái gì cũng có chỉ là… không có nhau https://ift.tt/2YhFAFJ

Người hâm mộ gọi chuyện tình của Song Hye Kyo và Song Joong Ki là cổ tích, bởi nó đẹp và khiến cho người ta mong chờ. Nhưng cổ tích nào cũng chỉ dừng lại ở đoạn công chúa và hoàng tử lấy nhau; chuyện sau đó thế nào, không ai biết rõ…

Chuyện cổ tích ấy hôm nay đã kết thúc, và không phải bằng một cái kết có hậu. Người đời tiếc nuối, hoài nghi về tình yêu trọn vẹn. Kỳ vọng về một huyền thoại đã sụp đổ. Người ta hỏi nhau, thế nào mới là một tình yêu đẹp đây?

Có lẽ không ít người trong chúng ta đã nhầm lẫn khi lấy cái đẹp hình thức, cái nông nổi nhất thời, cái say đắm khi chưa kèm theo trách nhiệm để đánh giá một mối tình là “đẹp”. Biết bao người thông qua chuyện tình Song – Song để nuôi dưỡng khát vọng về một tình yêu hoàn hảo. Ở đó có công chúa lộng lẫy nhu mì, hoàng tử tuấn tú ga-lăng, không có nỗi lo cơm áo gạo tiền vì họ đều giàu có và tài năng.

Con người luôn hướng tới hạnh phúc, nhưng lại bằng cách nghĩ ngây thơ rằng hạnh phúc là khi có trong tay tất cả danh - lợi - tình. Thế nên chúng ta xuýt xoa trước Song – Song, cặp đôi có tất cả những điều mà chúng ta nghĩ là sẽ mang lại hạnh phúc. Người đời cảm thán, thật là một mối tình huyền thoại!

Thế nhưng cuộc sống vẫn nhẫn nại chứng minh cho chúng ta thấy, hạnh phúc thật sự chỉ có được khi ta sẵn sàng học bài học trưởng thành. Đó là sự thống khổ khi phải buông bỏ, thay đổi để bao dung hơn. Đó là sự ngỡ ngàng khi nhận ra những điểm mà trong đam mê chúng ta đã không nhìn thấy ở đối phương, nhưng giờ phải chấp nhận và yêu thương cả phần đó của họ. Đó là những trách nhiệm đôi khi khắc nghiệt, khiến ta cảm thấy quá mệt mỏi để cùng nhau đi tiếp.

Tình yêu chỉ là miếng mồi ngon, là mật ngọt mà tạo hóa rót xuống cho con người, để họ đến với nhau, cùng nhau trưởng thành và nuôi dưỡng thế hệ sau, bảo vệ sự tồn tại của nhân loại. Và nó cũng phải tuân theo quy luật chung của tạo hóa: muốn được thì phải mất, muốn hạnh phúc thì phải đi qua đau khổ. Thế nên, chuyện tình chỉ nên được coi là đẹp khi cả hai vẫn nắm tay nhau đi qua đam mê, đi qua những cuồng nhiệt ban đầu, đi qua cả những giấc mơ đẹp đẽ mà tiến tới hiện thực trần trụi.

[caption id="attachment_1169481" align="alignnone" width="600"] Mối tình cổ tích Song - Song tốn bao giấy mực của báo giới đã kết thúc theo cách chẳng ai ngờ (Ảnh dẫn qua: cafebiz)[/caption]

Tình yêu khó khăn vậy đấy, không quan trọng là nồng say bao nhiêu, rực rỡ thế nào, mà quan trọng là thấu hiểu và chấp nhận nhau được bao nhiêu, ở bên nhau được bao lâu, cùng nhau đi được bao xa.

Người xưa nhắc nhau, “duyên mới vui vẻ, như anh như em vậy” (nguyên văn: “Yến nhĩ tân hôn, như huynh như đệ” - Kinh Thi). Có ý nói rằng tình cảm phu thê không chỉ dừng ở sự quyến luyến mặn nồng, mà còn phải khăng khít vô tư, bất chấp hoàn cảnh giống như anh em vậy. Vợ chồng phải nâng đỡ, tin tưởng, lượng thứ cho nhau, lại cũng phải có tôn ti trật tự như huynh đệ. Hai bên đều coi trọng lễ nghĩa, vừa yêu thương, vừa cung kính, thế thì mọi mâu thuẫn đều sẽ được hóa giải. Một ngày là anh em, trọn đời là anh em, dù anh em mình có nghèo khó, xấu xí, kém cỏi, thì có bao giờ người một nhà lại chán ghét hắt hủi nhau?

Vợ chồng cũng vậy, một ngày là vợ chồng, trọn đời là vợ chồng. Không có cái tình máu mủ ruột già thì vẫn có cái nghĩa phu thê. Người xưa khi nói về hôn nhân đã cô đọng lại: “Dù chết sống hay chia xa, xin cùng thề nguyện” (nguyên văn: “Tử sinh khế khoát. Dữ tử thành thuyết”). Chữ “khế” trong từ khế ước, “thành khuyết” cũng chỉ việc ký kết.

Vậy thì chúng ta đã cùng nhau ký kết, bên nhau cho tới cả khi một người không còn trên đời nữa. Hôn nhân chính là một bản khế ước có sức mạnh với thời hạn là cả đời người. Người ta đã gả cho mình rồi, cả một đời phó thác, thế thì trách nhiệm của ta cũng là cả một đời đấy!

[caption id="attachment_1169489" align="alignnone" width="1440"] Cặp đôi Song - Song trong phim "Hậu duệ Mặt Trời" (Ảnh: Twitter)[/caption]

Đã gọi là khế ước thì chỉ có dựa trên chữ Tín mà thôi. Tin nhau được bao nhiêu, làm người khác tin tưởng mình được bao nhiêu, cùng nhau tin vào tương lai được bao nhiêu, đó cũng lại là cái thành tựu rực rỡ không kém những đam mê mà tình yêu đẹp mang lại.

Để đánh giá một mối tình như thế nào là đẹp quả thật không hề đơn giản. Nào phải chỉ từ nhan sắc sương khói, khí chất tiên tử? Nào phải chỉ từ gia thế vời vợi, lầu son gác tía, cũng chẳng phải từ mặn nồng đắm say. Tình đẹp trên phim chỉ khiến người ta mơ mộng viển vông. Tình đẹp từ một cuộc hôn nhân bền vững không gì chia cắt nổi mới là huyền thoại thật sự.

Yêu nhau, cố gắng đừng để phải nói lời “giá như”. Duyên phận, cố gắng đừng để phải phụ người. Chúng ta của sau này, cố gắng đừng để không có nhau.

Thuần Dương

Bạn đang đọc bài viết: "Khi cổ tích khép lại: Song - Song của sau này, cái gì cũng có chỉ là không có nhau" tại chuyên mục Văn hóa của Đại Kỷ Nguyên. Để cập nhật thêm nhiều bài viết hay, quý độc giả vui lòng truy cập Fanpage chính thức của chúng tôi:  facebook.com/DaiKyNguyenVanhoa/. Mọi ý kiến phản hồi và tin bài cộng tác xin gửi về hòm thư: daikynguyen.vanhoa@gmail.com. Xin chân thành cảm ơn!

[videoplayer link="https://video3.dkn.tv/vo-chong-yeu-thuong-nhau-xin-cu-gia-kho-ma-bao-dung-het-thay_934c91518.html"]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét