Đâm chém và nghiện ngập, cuộc sống giang hồ từng mang lại cho anh ảo tưởng là “kẻ mạnh", nhưng kèm theo đó là bệnh tật và nỗi sợ hãi bị đối thủ trả thù và bị công an sờ gáy. Nhưng tay đã nhúng chàm rút ra rất khó, muốn lùi cũng không có đường lùi. Trong đau khổ và tuyệt vọng, anh bất chợt được ánh sáng cuộc đời soi rọi đến.
Mới đây, những dòng chia sẻ của Lê Trung Dũng (SN 1991), chàng trai Hạ Long, Quảng Ninh đã khiến nhiều người chấn động. Hiện đang là nhân viên lắp đặt và sửa chữa Gas của Đại lý Gas Petrolimex, Trung Dũng nổi bật với dáng vẻ thanh tú và gương mặt hiền lành, khó có thể hình dung anh đã từng có một tuổi thơ và quá khứ giang hồ như thế. Câu chuyện của Trung Dũng có thể thắp lên hy vọng cho nhiều mảnh đời sa ngã, cũng như cho những gia đình bất hạnh.
Cuộc sống giang hồ không màu hồng như phim ảnh
Từ khi học lớp 1, cô giáo đã nói tôi là học sinh cá biệt. Khi ấy, tôi đã có suy nghĩ tôi muốn là kẻ mạnh, không muốn bị ai bắt nạt, và đã là kẻ mạnh thì phải là kẻ mạnh nhất. Vậy nên, khi học cấp I, tất cả những bạn học của tôi mà tôi cho là kẻ mạnh thì tôi đều đánh hết. Các bạn học đều sợ hoặc nể tôi, nhiều bạn học bằng tuổi gọi tôi bằng anh, thường xách cặp cho tôi. Tôi cảm thấy mình đầy quyền uy và hãnh diện về điều đó.
Tôi tiếp tục là kẻ côn đồ, học hành lười biếng, mải chơi và cờ bạc, hút thuốc lá… Đến khi học trung học, các bạn học đều biết tôi là kẻ côn đồ, số người bị tôi đánh thì tôi không nhớ hết được vì có quá nhiều. Nhưng có hai trường hợp mà tôi nhớ nhất, đó là tôi từng đuổi đánh một anh lớn có tên tuổi nhất Hà Phong thời bấy giờ, và một lần tôi chém người gây thương tích nặng khiến người đàn ông đó suýt mất mạng và mất 49% sức khỏe vĩnh viễn. Tôi bị kết án 3 năm tù treo, 5 năm thử thách.
Mọi người xung quanh, hàng xóm, bạn bè kiêng nể và e sợ tôi. Lúc đó, tôi 16 tuổi, tự cho rằng mình tuổi trẻ tài cao, rồi sau này mình sẽ là anh lớn tên tuổi nhất khu vực, đầy quyền lực và phong độ giống như thần tượng của tôi trong một bộ phim mà tôi yêu thích: “Người trong giang hồ”.
Tôi bị buộc thôi học khi đang học lớp 11 do hạnh kiểm xấu, đánh bạn và không tôn trọng thầy cô giáo. Sau đó, tôi ở nhà chơi bời lêu lổng. Tôi dính vào cần sa, ma túy tổng hợp, cỏ, ke, lắc, đá… Ngày nào tôi cũng sử dụng cần sa, ma túy đá và các chất kích thích. Tôi đam mê những thứ đó và cho rằng chẳng có một thú vui nào bằng việc sử dụng chúng vì tôi nghĩ đó chính là đẳng cấp của một dân chơi thời thượng.
Tôi tham gia vào một băng khét tiếng, việc ác nào tôi cũng làm: bảo kê, ép người lấy tiền bằng dao súng, đâm chém tranh cướp địa bàn, tôi còn xin phép anh lớn đi lấy mạng đối thủ để ghi điểm… Lúc đó, chỉ cần ai trái ý tôi hoặc nói lại một hai câu sẽ được ăn no đòn.
Cuộc sống của tôi chìm ngập trong bạo lực, lạm dụng ma túy và các chất kích thích. Sức khỏe của tôi dần tàn tạ sau 7 năm sử dụng ma túy, phóng túng bản thân… Tôi kiệt quệ, làm việc chân tay chỉ 5, 10 phút là thở dốc, chỉ một cơn gió lạnh mùa đông cũng đủ làm tôi ốm. Mỗi lần tôi bị ốm thường kéo dài hàng tuần đến nửa tháng. Đủ loại bệnh tật xuất hiện trên cơ thể tôi như viêm mũi dị ứng, viêm họng hạt, viêm phổi, viêm phế quản, viêm da mặt, mụn trứng cá nổi đầy trên mặt… Mỗi sáng ngủ dậy, tôi thường hay bị khó thở, ngay cả việc ngồi thẳng lưng cũng làm tôi thấy rất khó thở.
Trước đây tôi cảm thấy rất tự hào vì vẻ ngoài của mình, nhưng sau khi bị viêm da mặt lên mụn trứng cá thì tất cả gần như sụp đổ đối với tôi, người thân bạn bè khi gặp tôi ai cũng ngỡ ngàng vì vẻ mặt xấu xí của tôi. Có một người chị tôi chơi rất thân còn nói: “Nếu mặt chị mà giống mặt em thì chị sẽ đi tự tử”.
Tôi không còn là kẻ mạnh, tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé và yếu đuối. Người tôi tin tưởng nhất và cũng là người tôi yêu lừa dối tôi, phản bội tôi, tôi cảm thấy mất niềm tin vào tất cả. Tôi hoang mang, chán chường vì thấy tất cả những thứ mình theo đuổi đều trở nên vô nghĩa.
Cuộc sống giang hồ không đầy màu hồng như trên phim ảnh. Tôi có rất nhiều kẻ thù, trong các cuộc đụng độ có thể mất mạng như chơi, đứng trước mũi dao ngọn súng mà cứ phải lao lên như thiêu thân để làm cái việc gọi là bảo vệ danh dự (lúc đó tôi cho là như thế). Có lúc tôi nghĩ nếu mình không giết người thì cũng sẽ bị người giết. Còn phải đối mặt với công an! Sau mỗi cuộc đâm chém, bề ngoài tôi tỏ ra liều lĩnh, bất cần nhưng thẳm sâu trong tâm tôi tiềm ẩn nỗi sợ hãi bị đối thủ trả thù và sợ bị công an sờ gáy. Nhưng cuộc sống này ai đã bước chân vào đều biết, muốn lùi cũng không có đường lùi, tay đã nhúng chàm rút ra rất khó. Tương lai thật mù mịt! Đau khổ cả tâm lẫn thân, tôi tuyệt vọng, có lúc muốn đi tu cho thoát tội.
Đối với tôi, quãng thời gian đó thật bế tắc và thê thảm… Tôi tự hỏi tại sao cuộc đời con người lại đau khổ và có nhiều bất hạnh đến như vậy, tại sao có nhiều chuyện đau khổ đến với tôi như vậy? Có lúc tôi đã muốn chết đi cho xong cuộc đời u tối này.
Ánh sáng soi đường cho tôi tìm về bản tính lương thiện
Đúng vào lúc tuyệt vọng nhất, ánh sáng cuộc đời rọi chiếu đến tôi. Đó là một ngày định mệnh tháng 4 năm 2014. Anh Giang là hàng xóm cũng là một người anh em chơi lâu năm với tôi gửi cho tôi một tin nhắn. Đại ý nói rằng vào trang Tientri.net để đọc một cuốn sách vô giá, đó là Chuyển Pháp Luân.
Từng chữ, từng câu trong cuốn sách khiến tôi chấn động, những điều viết trong sách thật rõ ràng, minh bạch đã thay đổi toàn bộ thế giới quan của tôi. Những điều mà trước đây tôi cho là đúng thì đọc sách tôi không còn thấy đúng hoặc không đúng một cách tuyệt đối nữa. Tôi hiểu thế nào là thiện, ác, tốt, xấu, chỉ có dùng Chân, Thiện, Nhẫn mà xác định.
Rất nhiều những thắc mắc tại sao của tôi đều được giải khai hết. Tại sao có người sung sướng, hạnh phúc? Sao có người chỉ gặp toàn đau khổ, bất hạnh? Vì làm điều tốt thì sẽ tích đức, làm điều xấu thì tạo nghiệp. Đánh người, hiếp đáp, nhục mạ người khác chính là cấp đức cho người ta. Trước đây, tôi có nghe người lớn nói nào là tích đức, tổn đức nhưng tôi chẳng để tâm. Giờ tôi mới hiểu đức và nghiệp có quan hệ mật thiết đến sự sướng, khổ của cuộc đời con người ra sao, đức quý giá như thế nào!
Đây đúng là một cuốn thiên thư, là điều mà cả cuộc đời tôi đã tìm kiếm. Trong tâm tôi vô cùng hối hận vì mình đã làm nhiều việc ác, tổn đức như vậy. Tôi rơi nước mắt vì biết mình may mắn như thế nào khi được đọc cuốn sách này. Tự đáy lòng, tôi muốn quay lại làm một người lương thiện chân chính.
Mới đọc sách và chỉ hiểu được chút hàm nghĩa bề mặt của tu luyện Đại Pháp, tôi thực hành theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn hàng ngày. Tôi cũng tìm trên mạng hướng dẫn luyện công và học luyện theo. Sau này tôi mới biết hai trang web chính thức của Pháp Luân Công là www.phapluan.org và vn.minghui.org.
Đề cao tâm tính thông qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Trước đây, ở chỗ làm, tôi thường không coi ai ra gì. Tôi rất giỏi phát hiện điểm yếu của người khác và soi mói, chỉ trích, mỉa mai một cách ác ý, khiến cho họ bẽ mặt mới thôi. Khi làm việc, tôi cho rằng mình khôn nên toàn chọn việc nhẹ nhàng. Sau khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi hiểu ra rằng, mình cần thay đổi, cần làm một người tốt trên mọi phương diện.
Tôi bắt đầu biết quan tâm đến người khác, không chỉ trích mỉa mai nữa. Tôi sống hòa ái và coi mọi người như người thân của mình vậy. Sau giờ làm, tôi giúp đỡ chị đầu bếp nấu cơm, rửa bát, dọn dẹp công ty. Tôi còn giặt quần áo cho mấy anh em công nhân ở đó nữa. Đó vốn không phải việc của tôi nhưng tôi nguyện ý làm và không phàn nàn gì cả. Gặp phải chuyện không như ý, tôi không than trời trách đất hay oán hận, bực bội nữa. Mọi người ở công ty trước vốn không ưa tôi, thậm chí rất ghét tôi giờ đều quý mến tôi.
Khi về nhà, tôi cũng giúp mẹ các công việc nhà. Điều khiến mọi người ngạc nhiên hơn là tôi không cãi và nổi nóng với mẹ, cũng không đi chơi thâu đêm suốt sáng nữa. Trước đây, mỗi lần đêm tôi không về nhà là mỗi đêm nước mắt mẹ lại rơi, mẹ lo lắng cho tôi suốt đêm không ngủ được. Giờ tôi mới biết mình thật có lỗi với mẹ. Con thật là bất hiếu với mẹ, mẹ cho con xin lỗi!…
Tôi hiểu rằng mình phải từ bỏ những ham muốn trước kia. Tôi bỏ thuốc lá, thuốc lào, cả rượu bia tôi cũng không uống. Từ bỏ ma túy thì khó khăn hơn một chút. Khi giữ được đầu óc thanh tỉnh, tôi không bao giờ thèm muốn thứ đó nữa. Nhưng thỉnh thoảng, cảm giác cũ lại nổi lên, lúc đó tôi phải dùng ý chí khống chế bản thân mình, chỉ cần tôi kiên định học Pháp và luyện công thì sẽ vượt qua. Tôi đã từ bỏ được tất cả những thói hư tật xấu nhờ tu luyện Đại Pháp. Cả cuộc sống giang hồ của tôi, tôi cũng từ bỏ, vì đó đều là những điều ác, vô đạo đức.
Đọc trong sách Đại Pháp, tôi biết rằng, làm điều ác sẽ bị quả báo. Có một lần, một người anh em xã hội vốn rất thân thiết với tôi nhờ tôi đi ép người lấy tiền, nói sẽ cho tôi tiền. Tôi nói với anh ấy: “Anh à, bây giờ em là học viên Pháp Luân Công, em chỉ hành thiện không làm việc ác nữa đâu, em không thể làm được những việc đó nữa”.
Sau đó, các anh em xã hội của tôi đều biết tôi tu luyện Pháp Luân Công hành xử theo Chân Thiện Nhẫn, không ai còn rủ tôi tham gia giải quyết các mâu thuẫn của giới xã hội nữa. Tôi đã hoàn toàn từ bỏ cuộc sống của kẻ du đãng, lưu manh, nhất tâm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một người anh em xã hội rất thân thiết với tôi cũng bước vào tu luyện. Anh ấy cũng cảm thấy mình vô cùng may mắn vì tìm được ý nghĩa cuộc đời.
Hàng ngày, tôi luyện năm bài công pháp và đọc sách Chuyển Pháp Luân để luôn nhắc nhở mình tuân theo Chân Thiện Nhẫn. Cả thân lẫn tâm tôi thăng hoa trở lại. Mặt tôi hết mụn trứng cá, da dẻ hồng hào. Tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Khi trước, tôi gầy gò ốm yếu, làm một chút là mệt, là thở dốc. Nay tôi có thể vận chuyển 3, 4 tấn gas mà vẫn thấy bình thường. Một mình tôi có thể nhấc nổi bình gas 88kg đưa lên xe mà không cần ai giúp.
Hàng xóm, bạn bè và người thân của tôi đều thấy tôi thay đổi 180 độ. Mọi người đều cảm phục Đại Pháp đã biến tôi từ một kẻ bất hảo thành một người lương thiện. Nhiều người xung quanh tôi cũng bước vào tu luyện Đại Pháp. Những ai chân chính tu luyện đều thăng hoa về tinh thần, đạo đức và cải thiện sức khỏe. Pháp Luân Đại Pháp thật kì diệu! Chân Thiện Nhẫn thật kì diệu!
Tiếng nói lương tri
Tu luyện Pháp Luân Công rồi, tôi rất thắc mắc không hiểu tại sao một môn tập hòa ái, giúp nâng cao chuẩn mực đạo đức và sức khỏe cho con người tốt như vậy lại bị chính quyền đàn áp dã man. Tôi tự tìm hiểu trên mạng, đọc bài phân tích của nhiều chuyên gia và hiểu ra, vì Tổng bí thư Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lúc bấy giờ là Giang Trạch Dân sợ hãi trước sự phát triển nhanh chóng và độc lập của Pháp Luân Công. Ông ta cũng đố kỵ trước việc nhà sáng lập Pháp Luân Công được nhân dân yêu mến và tôn trọng.
Trước năm 1999, chính phủ ước tính khoảng 70-100 triệu người đang tập Pháp Luân Công ở Trung Quốc, nhiều hơn số thành viên ĐCSTQ. ĐCSTQ coi Chân - Thiện - Nhẫn là một mối đe dọa và còn tuyên bố trên Tân Hoa Xã: “Các nguyên lý Chân Thiện Nhẫn của Pháp Luân Công không có điểm chung nào với lý tưởng đạo đức và tiến bộ văn hóa xã hội chủ nghĩa mà chính quyền Trung Quốc đang nỗ lực thực hiện”!
Giang Trạch Dân đã ra lệnh “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể” học viên Pháp Luân Công thông qua bộ máy tuyên truyền khổng lồ, độc đoán. ĐCSTQ tra tấn, cưỡng bức lao động, tẩy não… học viên, thậm chí còn hậu thuẫn cho hoạt động mổ cướp tạng sống học viên Pháp Luân Công. Đó đúng là một tội ác chống lại loài người man rợ nhất trong lịch sử. Vì vậy, tôi có nguyện vọng nói cho nhiều người, nhất là người Trung Quốc biết sự thật về cuộc đàn áp, để cuộc đàn áp phi nhân tính này sớm chấm dứt.
Tôi trở thành tình nguyện viên của Hiệp hội các bác sĩ chống mổ cướp nội tạng (DAFOH) xin chữ ký thỉnh nguyện của mọi người gửi tới Cao ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc yêu cầu chấm dứt mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công và đưa những thủ phạm của cuộc bức hại ra công lý. Tôi vô cùng cảm động khi đọc được câu nói của hai ông David Matas và David Kilgour, tác giả cuốn sách Thu hoạch đẫm máu điều tra về tội ác mổ cướp tạng sống các học viên Pháp Luân Công của chính quyền Trung Quốc:
“Chúng tôi sẽ dừng đi và dừng nói chuyện này vào giây phút cuộc đàn áp này chấm dứt”.
Đó cũng là nguyện vọng của tôi.
Tôi chân thành mong muốn những chia sẻ của tôi có thể thức tỉnh những ai đã từng bế tắc, tuyệt vọng như tôi tìm lại được ý nghĩa của cuộc sống, cũng chân thành mong mọi người hiểu rằng thiện ác báo ứng là có thật. Mỗi một tiếng nói, một hành động ủng hộ cái Thiện sẽ đem đến cho bạn may mắn và hạnh phúc trong hôm nay hoặc ngày mai.
Số điện thoại của Lê Trung Dũng: 0974516418.
Bài viết đã được DKN biên tập, quý vị có thể đọc bản gốc tại đây.
Video: Người dân Pháp chia sẻ về lợi ích và sự thật về Pháp Luân Công
[videoplayer link="https://video3.dkn.tv/nguoi-dan-phap-chia-se-ve-loi-ich-va-su-that-ve-phap-luan-cong_ab5ef3664.html"]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét